Cầu ca dưới đài thấy thế, thật sự đấm xuống bàn một cái rít lên:
- Nghiệt tử! Tên nghiệt tử này! Ta nhất định phải thay trời hành đạo!
Nhưng Cao Nha Nội vừa đi ra, cũng đã kéo mọi người từ trong tiên cảnh kéo trở về hiện thực.
Lúc này, tám đường nước đó cũng đã biến mất trong không trung.
Lý Kỳ thực sự sợ Cao Nha Nội làm ra chuyện ngoài ý muốn, liền khoát tay với Ngô Tiểu Lục.
Lập tức có người từ xung quanh châm đèn lên. Đồng thời, những luồng ánh sáng đó cũng biết mất, mất đi ánh sáng chiếu rọi Bồ Tát, cũng thể hiện ra khuôn mặt vốn có. Không ít người đã nhìn thấy, đây là dùng bạch ngọc điêu khắc mà thành. Nhưng, tám chiếc bình tiên đó vẫn hiện lên trong suốt.
Điều này thực sự quá thần kỳ, không ai có thể đoán được chuyện này rốt cuộc là thế nào?
Nhưng vấn đề là, món ngon ở đâu, dường như không thể khiến cho chúng ta ăn mầm đá đấy chứ.
Đúng lúc mọi người hiếu kỳ, Ngô Tiểu Lục và hai đồ đệ của y bỗng nhiên ngồi xổm xuống bên cạnh đài hoa sen đó, cúi đầu gõ vào một số thứ gì đó. Những thiếu nữ của món ăn đó thì đứng bên cạnh chờ.
Hồi lâu sau, ba người Ngô Tiểu Lục cuối cùng cũng đã đứng lên. Trong tay những thiếu nữ đó vốn là đĩa không đã được hiện lên từng con cá đỏ hoàn chỉnh.
Tuy nhiên chỉ có bảy thiếu nữ bước về phía Thái Kinh. Một người còn lại thì đi sang bên trái.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295436/chuong-1345-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.