Lý Sát Nhĩ bị Vương Trọng Lăng hung hăng đùa bỡn mấy ngày, thật vất vả mới thăm dò được tin tức của Lý Kỳ, nên y sao có thểdễ dàng buông tha được. Ngày thứ hai, trời mới hơi sáng, y đã mang theo tùy tùng cùng lễ vật chạy tới vườn lê của Lý Kỳ ở Đông Giao, y sợ sẽ bỏ lỡ mất Lý Kỳ.
Nhưng vì lúc ấy Lý Kỳ còn chưa tới, mà Lý Sát Nhĩ lại không có hẹn trước nên những người quản lý ở vườn lê cũng không dám cho phép Lý Sát Nhĩ đi vào, dù sao hiện giờ đang là mùa thu hoạch, trời mới biết cái tên ăn mặc đạo mạo này có phải tới để trộm lê hay không.
Lý Sát Nhĩ cũng không có ý kiến gì, bởi vì Lý Kỳ chưa đến, y vào trong cũng phải ngồi chờ thôi, y đi đi lại lại ở trước cửa, vô cùng sốt ruột.
Đợi gần nửa canh giờ, chỉ thấy một chiếc xe ngựa từ phía tây chậm rãi đi đến.
Rốt cuộc cũng tới!
Lý Sát Nhĩ kích động vạn phần khi nhìn thấy chiếc xe ngựa kia, do lúc trước y đợi mãi không thấy Lý Kỳ xuất hiện, nên thậm chí còn hoài nghi liệu có phải Vương Trọng Lăng lừa y hay không. Y khẩn trương tiến lên tiếp đón.
- Xu Mật Sứ, Xu Mật Sứ.
Từ rất xa, Lý Sát Nhĩ đã bắt đầu kích động kêu lên, cứ như thê tử nghênh đón trượng phu xuất chinh về vậy, cơ tình bắn ra bốn phía a.
- Xuyyyyyyyy ---!
Mã Kiều điều khiển cho xe dừng lại, quay đầu lại nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295410/chuong-1329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.