Hắc. Cô càng muốn ta đi, ta lại càng không đi a. Lý Kỳ ra vẻ đưa mắt nhìn, ngoài miệng lớn tiếng nói:
- Hoa này đẹp như vậy, thật không nỡ xuống tay nha!
Tần phu nhân sắc mặt cả kinh, ngẩng đầu lên lắp bắp hỏi:
- Ngươi --- ngươi muốn làm gì?
- Hái hoa nha!
- Ai --- ai đồng ý cho ngươi làm vậy.
Lý Kỳ cười ha ha nói:
- Phu nhân, ngươi như thế là không đúng rồi, lúc trước ngươi đã đáp ứng ta rồi, hoa trong hoa viên này, ta cũng có phần đấy. Ta thấy Hồng Nô phải chăm sóc con nhỏ thật là vất vả, nên định đưa tặng chín mươi chín đóa hoa cho muội ấy, đây cũng là điều một trượng phu nên làm a.
- Chín mươi chín đóa hoa?
Tần phu nhân quyết đoán phủ định:
- Không được, nhiều nhất --- một bông thôi.
- Một bông, ngươi đùa ta hả!
- Kia --- kia ---.
Tần phu nhân có vẻ do dự, thương tiếc nhìn những đóa hoa này, chịu đựng đau lòng nói:
- Nhiều nhất bốn bông.
- Số này là điềm xấu, thôi lấy ba bông đi.
- Không ----.
Tần phu nhân vốn cho rằng Lý Kỳ nhất định sẽ nâng số lượng lên, nào biết Lý Kỳ lại hạ thấp xuống, nàng vẻ mặt quẫn bách hỏi:
- Ngươi nói là ba bông?
Lý Kỳ nhìn vẻ mặt quẫn bách của Tần phu nhân, thật sự không kìm nổi vừa liên tục gật đầu vừa cười ha ha.
Người này thật đúng là xấu bụng quá. Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295409/chuong-1328-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.