Mọi người sợ tới chấn động, lần lượt lui một bước, dù sao thì đại chùy trong tay Lý Kỳ cũng dọa người vô cùng.
Lý Kỳ lộ ra gương mặt còn khốn khổ hơn cả bọn họ, hô lên: - Các vị, các vị tưởng ta không có khuyên sao, nhưng điện hạ cũng không nghe nha. Các vị nhìn xem trong tay ta cầm cái gì, các vị lại nhìn thức ăn ở đây từ đâu mà có. Còn nữa, các vị nhìn xem những thợ thủ công kia là ai. Ta chỉ có thể nói, lần này điện hạ làm thật đó. Muốn giải quyết sự việc nhanh chóng, chỉ có một cách, cầm lấy dụng cụ xây nhà đi.
Hắn nói xong thì hừ một tiếng rồi xoay người đi vào trong phòng.
Những đại thần kia ngẩn người, oan ức nhìn Vương Trọng Lăng.
Vương Trọng Lăng cũng không dám lớn tiếng rít gào giống Lý Kỳ, dù sao thì trong đám này ông ta chỉ có thể tính là nằm chính giữa thôi, vì thế mới giải thích cho bọn họ một lần tất cả những gì xảy ra ở đây và cả những thức ăn kia nữa. Nói tóm lại chỉ một câu thôi, Triệu Giai đã điên rồi, nhà này không xây không được nha!
Những đại thần kia vừa nghe thì ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, mỗi người giống như hai hòa thượng vậy, không hiểu ra sao cả.
Ngô Mẫn thẹn quá hóa giận nha, ông ấy thật sự không thể hiểu được nguyên nhân Triệu Giai làm như vậy, nhưng bây giờ chỉ có một con đường bày ra trước mặt bọn họ mà thôi, nói: - Làm thì làm ta muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295211/chuong-1180-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.