Vương triều Tống bắt đầu từ tình cảnh lung lay sắp đổ, sau khi Lý Kỳ đến, dường như xuất hiện một bước chuyển ngoặt, nhưng, đây chẳng qua chỉ là một lầu gác trong không trung, một khi có gió thổi cỏ lay, bản chất thối rữa bên trong đều lộ ra không có gì bỏ sót.
Một đặc phái viên nho nhỏ, đã như vậy rồi, nếu thật sự là thiên quân vạn mã đến, trận kia quả thật làm người ta không dám tưởng tượng.
Dưới áp lực nặng nề, tất có người nhu nhược.
Từ sự việc này, Lý Kỳ hoàn toàn nhìn thấu sự hủ bại và yếu đuối vô năng của Tống triều, có thứ quân chủ, có thứ thần tử này, nếu không bị diệt vong, vậy thì trời không có mắt rồi.
Nếu đổi lại là Lý Kỳ, hắn có lẽ sẽ còn kiên quyết hơn cả Hoàn Nhan Tông Vọng.
Đợi cho tôm tép nhãi nhép biểu diễn xong, Tống Huy Tông nói ẩu nói tả với không khí một phen, nghĩ muốn vãn hồi lại mặt mũi, mà không biết, ông ta làm như vậy, sẽ càng làm người khác thêm khinh thường vị hoàng đế này.
Đợi sau khi lâm triều kết thúc, Tống Huy Tông lại triệu tập trọng thần liên can trong triều rồi tới Sùng Chính điện.
- Ha ha, Lý Kỳ, ngươi thật sự là phúc tướng của ngươi nha! May mắn có ngươi, lần này mới có thể biến nguy thành an. Tống Huy Tông nói câu này, tán thưởng thêm Lý Kỳ.
Biến nguy thành an? Ngay cả thế cục này, ngươi đều nhìn không ra, vậy thì bất trị rồi. Trong lòng Lý Kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295177/chuong-1154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.