- Ai ôi!!!, không ngờ rằng mới sáng sớm tinh mơ, đã có người nhớ đến bổn nhân, ôi!!!. Hóa ra là Kinh tế sứ ngươi à, ha ha, Thái Du ta thật đúng là thụ sủng nhược kinh.
Cùng với một tràng cười ha ha đắc ý, chỉ thấy Thái Du chui ra từ trong cung cửa. Hoá ra thằng nhãi này đã sớm trốn ở phía sau cửa cung, chỉ đợi để coi trò cười của Lý Kỳ.
Hắn vừa nói, vừa đi tới trước mặt Lý Kỳ, hời hợt phất tay về phía mấy tên lính kia, kêu bọn họ nên làm gì, liền làm gì đi.
Những tên lính kia bị kẹp ở giữa hai con cá sấu lớn này, đều hận không thể đâm đầu chết đi, cuối cùng bây giờ đã có thể thoát thân, bọn họ thật sự là mừng đến phát khóc, hướng tới Lý, Thái hai người thi lễ một cái, khẩn trương chạy về.
Đã biết ngươi sẽ không từ bỏ ý đồ. Lý Kỳ cười khan một tiếng, nói:
- Anh quốc công thật đúng là có hưng trí nha, sớm như vậy đã chạy tới đây xem kéo cờ, khâm phục, khâm phục.
Thái Du ha hả nói:
- Kinh tế sử có phần quá đề cao Thái mỗ ta rồi, ta cũng không có tâm tư này. Ta tới đây là phụng mệnh làm việc!
Lý Kỳ nhướn lông mày nói:
- Phụng mệnh làm việc? Chẳng lẽ ngươi cũng muốn quét đường cái, vậy đúng là không còn gì tốt hơn, ta đang thiếu một làm bạn đấy, hai chúng ta cũng không phải là lần đầu tiên hợp tác. Hay là, ta kêu người đem cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295150/chuong-1133-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.