Lý Kỳ thấy vẻ mặt lo lắng của y, biết Tần Cối cũng không phải là giả vờ, bởi vì hắn xảy ra chuyện, Tần Cối chính là người thứ hai bị hại, tức giận nói:
- Ngươi nghĩ là bây giờ ta có thể ổn không? Bây giờ ta là người mang thân phận đại quan tam phẩm chạy đi quét đường cái. Hay là ngươi quét giúp ta?
Tần Cối lập tức nói:
- Hạ quan đồng ý đi theo làm tùy tùng cho đại nhân.
Lý Kỳ không lưu tình chút nào nói:
- Mẹ kiếp! Ngươi khỏi cần phải đạo đức giả à nha, biết rõ đây là chuyện không thể nào mà vẫn cứ nói như vậy, nếu có thể giúp, thì còn coi là trừng phạt sao?
Tần Cối thấy bị Lý Kỳ phát giác không chút do dự, ngượng ngùng cười, không biết sao nói mới phải, trong lòng vẫn buồn bực, bởi vì y cũng không thể nói mình không muốn đi giúp.
Lý Kỳ liếc mắt nhìn y, tiếp tục nói:
- Lời này tuy là giả dối, nhưng cũng là câu êm tai nhất mà ta được nghe hôm nay, sau này nhớ cũng phải nói như vậy… xì xì xì, không còn có lần sau nữa.
Tần Cối không phải gật đầu, cũng không phải lắc đầu, chỉ có thể cười trừ hai tiếng.
Lý Kỳ lại hỏi:
- Đúng rồi, có phải hôm qua có rất nhiều thương nhân đến tìm ngươi hay không?
Tần Cối đầu tiên là sửng sốt, tùy cơ hội gật đầu nói:
- Không sai, bọn họ đều rất lo lắng cho sự an nguy của đại nhân.
Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295149/chuong-1133-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.