Đạo gia kia sợ tới mức chân khẽ run rẩy, đến cuốn sổ cũng thiếu chút nữa thì rơi xuống, tiếp tục nói:
- Ay, đây không phải Hồng huynh từ phủ Đại Danh trở lại rồi sao, đương nhiên chúng ta phải kiềm chế một chút chứ… Hồng huynh? Vậy mà chàng còn gọi ra được, chàng đã cùng vợ gã ngủ trên một cái giường rồi, chàng còn có mặt mũi gọi như vậy… Ôi! Không phải ta khoe khoang khoác lác, nữ nhân của ta cũng là không ít, nhưng mà chưa từng cùng với thê tử của thuộc hạ, thật sự là nàng quá hấp dẫn, ta mới... Ôi, e rằng đây là chuyện hồ đồ nhất mà thiếp đã làm trong cuộc đời, cũng không thể để người khác biết được, nếu không, thiếp và chàng đều xong đời… Hừ! Bây giờ biết sợ rồi à, lúc trước khi quyến rũ người ta, sao không nghĩ đến hôm nay, nếu như nàng sợ, thì chúng ta ít qua lại vẫn tốt hơn… Ai nói thiếp sợ, chẳng qua là thiếp cảm thấy hơi có lỗi với Hồng huynh… Hừ!... Được rồi, được rồi, khó khăn chúng ta mới ở cùng nhau, đừng nói mấy chuyện không vui này nữa…
- Ngừng!
Lý Kỳ giơ tay lên, đột nhiên kêu ngừng, điều này khiến những người còn lại nao nao, mặt lộ vẻ tiếc nuối. Lý Kỳ liếc nhìn bọn họ một cái, lắc đầu, lại nói:
- Nếu ta đoán không sai, cuộc đối thoại này hẳn là nói trên giường.
- Là… là trên giường.
- Người ngươi viết trên đó là ai?
Đạo gia kia đổ mồ hôi khắp mặt, nói:
- Là… là Tào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295137/chuong-1128-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.