Hóa ra là như vậy. Khó trách ta nhìn cả ngày cũng không hiểu, đều là diễn Quách Khiếu Thiên và Dương Thiết Tâm thành bộ dạng này. Vai chính này còn làm thế nào? Lý Kỳ nghe đến đây, dù đã hiểu hết mọi chuyện, nhưng nhìn chung vẫn chính là một câu nói, Cao Nha Nội muốn ra vẻ tinh tướng. Đó là điều mà thần tiên cũng không ngăn được.
Cao Nha Nội thấy Lý Kỳ trầm ngâm không nói, dường như không phải rất hài lòng về diễn xuất của y, vẻ mặt buồn bực nói:
- Ây da, Lý Kỳ, ngươi thấy ta vừa rồi diễn thế nào?
Lý Kỳ hơi giật mình, đưa ngón tay lên nói:
- Ta thấy họ diễn còn xuất sắc hơn chút.
Cao Nha Nội theo bản năng quay đầu lại nhìn, chỉ thấy trên kệ đã không còn ai đứng nữa, chỉ thấy mấy chiếc áo rồng nằm ngổn ngang, kinh ngạc nhìn Lý Kỳ, nói:
- Lý Kỳ, ngươi có bị bệnh mắt không thế?
- Ngươi mới bị đau mắt ấy.
Lý Kỳ tức giận trừng mắt nhìn thằng nhãi này, nói:
- Cái gì mới gọi là chuyên nghiệp? Đấy mới gọi là chuyên nghiệp. Đạo diễn không có hô thẻ, dáng vẻ không giống ngươi, dễ dàng phân tâm.
- Đạo diễn? Thẻ?
Mấy người Cao Nha Nội đều kinh ngạc nhìn Lý Kỳ.
- Thuật ngữ cao cấp, các ngươi không hiểu cũng khó trách.
Lý Kỳ khẽ ho một tiếng, nói:
- Đơn giản mà nói, chính là họ còn nhập vai hơn ngươi.
Nói xong, hắn liền nhìn lên kệ nói:
- Ây ây ây,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295030/chuong-1060-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.