Nhưng vào lúc này, chợt nghe phía sau truyền đến một tiếng kêu buồn bực:
- Đại ca, các ngươi cũng không nghĩa khí rồi, ta đi nhà xí chút, cũng không đợi ---
Nói đến đây, giọng nói của gã bỗng dưng im bặt, hoảng sợi nhìn mấy bóng đen phía trước mặt.
Gã này xuất hiện cũng khiến cho mấy dã thú đang khát máu giật mình đến đổ mồ hôi lạnh.
- Đến đến ---
Âm thanh của gã cũng bắt đầu run rẩy.Vù!
- Còn chưa chờ cho gã mở mồm, một mũi tên đã ngầm bắn trúng cổ họng của gã, bịch một tiếng, chỉ thấy gã thẳng đờ ngã xuống.
Một người đang ngồi trên cây cao giơ cung tên để ra hiệu, lại có một người xông lên, nhìn xung quanh một lần, thấy không có người, mới vẫy tay xuống với đám binh lính còn lại.
Ở dưới tàng cây một người rút dao găm ra, nói:
- Không thể chậm chễ, nhanh hơn chút.
- Vâng.Nhưng thấy mười người đang phủ phục trên vách núi, thấp giọng nói với bên dưới:
- Các huynh đệ, nhanh hơn một chút.
Một tiếng này nhỏ vô cùng.
Nhưng dường như trên vách đá gài một cái máy ghi âm, từng tiếng một truyền xuống dưới.
Ngưu Cao nghe xong, lập tức thúc giục binh lính trèo nhanh hơn một chút
Trên vách đá dựng đứng các bóng đen lại bắt đầu chuyển động, nhưng tốc độ so với lúc trước nhanh hơn nhiều.Qua một hồi lâu, toàn bộ ba nghìn binh lính cuối cùng cũng trèo lên, thật sự có kinh hãi mà không có nguy hiểm!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294962/chuong-1016-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.