- Này, bây giờ ta muốn đến phủ Khai Phong, mấy người các ngươi có muốn đi cùng không?
Lý Kỳ cưỡi ngựa đứng trước cửa thành, sắc mặt bình thản nói với đám người Cao Nha Nội.
Loại chuyện mất mặt này ta không thèm đi với ngươi. Sài Thông ngáp một cái, nói:
- Ôi dà, thật mệt, xin lỗi, xin lỗi, ta về nghỉ ngơi trước, cáo từ.
Y nói xong cũng không cho những người còn lại có cơ hội mở miệng, liền cưỡi ngựa lắc lư rời đi.Con ngươi Chu Hoa xoay chuyển, có vẻ khiếp đảm nói:
- Nếu để cha ta biết ta đến phủ Khai Phong thì không thể không đánh chết ta. Ta không đi cùng các huynh đâu, đi trước đây.
Nói xong gã cũng vội vàng chạy mất.
- Hai tên điểu nhân không có tình nghĩa.
Cao Nha Nội lập tức mắng một câu, nhưng lại nghĩ, mình có nên đi hay không đây? Vì thế y và Hồng Thiên Cửu liếc mắt nhìn nhau, hai tên dở hơi châu đầu ghé tai thì thầm mấy câu.
- Khụ khụ
Cao Nha Nội khụ khụ hai tiếng, nói:- Lý Kỳ, chắc ngươi cũng biết rõ bản Nha Nội rất giống với Quan Nhị ca, đều nghĩa khí ngất trời
Lý Kỳ nhấc tay, nói:
- Hai người các ngươi chắc cũng không có ý không đi chứ?
Cao Nha Nội ngượng ngùng cười nói:
- Ngươi cũng biết đó, trước nay bản Nha Nội làm việc tốt không mong lưu danh, chuyện này tốt nhất vẫn do ngươi làm đi, chẳng phải ngươi thích loại danh lợi này nhất sao?
Lý Kỳ hừ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294922/chuong-993-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.