Đoàn người cùng nhau xuống núi.
- Oái, các ngươi không sao chứ?
Cao Nha Nội hừ một tiếng, nói:
- Bản Nha Nội đánh nhau không dưới nghìn lần, chút thương tích này không đáng ngại.
Hồng Thiên Cửu nói:
- Đúng vậy, đúng vậy.
- Thật là đáng tiếc! Sao không bán thân bất toại luôn đi cho rồi.- Ngươi nói vậy là ý gì?
- À, ồ, không có gì, không có gì.
Lý Kỳ cười ngượng, rồi vội chuyển chủ đề nói:
- Được rồi, sao các ngươi lại biết cái cặp cẩu nam nữ này sẽ tới đây làm việc bậy bạ?
Sài Thông trợn mắt nói:
- Việc này ngoài Nha Nội ra, thì còn có ai có thể phát hiện chứ.
Cao Nha Nội gằn giọng nói:
- Sài Thông, ngươi ý gì vậy, có bản lĩnh thì lúc đó đừng có tới đi.Lý Kỳ xua xua tay nói:
- Các ngươi lát nữa hãy cãi nhau, nói xem rốt cuộc là thế nào trước đã!
Cao Nha Nội vội nói:
- Các ngươi cấm có nói ra ngoài đó.
Sài Thông nói:
- Ngươi cho rằng bọn ta không nói, hắn không đoán được chắc.
Dừng lại một lúc rồi lại nhìn Lý Kỳ nói:
- Thực ra việc này cũng đều trách ngươi cả.
Lý Kỳ chỉ mũi mình kinh ngạc nói:
- Trách ta?Bọn Hồng Thiên Cửu đồng loạt gật đầu.
- Cái quái gì vậy?
Sài Thông thở dài nói:
- Sau khi Nha Nội đọc Thần Điêu Đại Hiệp của ngươi, đã bắt đầu chú ý tới các đạo cô vùng này, chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294921/chuong-992-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.