Dũng mãnh! Quá dũng mãnh!
Đám người Hồng Thiên Cửu, Chu Hoa vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy bộ mặt dũng mãnh của Lý Kỳ, bất giác đều ngây người, hai mắt lộ ra vẻ cực kỳ sùng bái.
Lý Kỳ liếc bọn họ một cái, cười nói:
- Đây cũng có thể là lời nhắc nhở cho các ngươi, làm người thì để lại một đường, ngày sau còn gặp lại.
Hồng Thiên Cửu nao nao, nói:
- Không đúng nha, đại ca, việc huynh vừa mới làm đủ tuyệt rồi, chỉ kém ca ca một chút thôi, tuy nhiên, không làm vậy, cũng không thú vị, hồi nãy huynh nên cho bọn họ ăn một ít Trọc Kê Tán, sau đó đem bọn họ nhốt vào trong phòng, đây mới thú vị chứ.
Tên này quá ác độc rồi đó nha. Lý Kỳ sợ tới mức đầu co rụt về phía sau, nói:
- Tiểu Cửu, ngươi thật sự là càng ngày càng tà ác nha.
Hồng Thiên Cửu ngửa đầu nói:
- Đệ đây không phải là đều học theo huynh sao, lần trước ở Thang Âm, huynh đó… ngô ngô ngô.
Lý Kỳ vội vàng bịt miệng của y, thầm mắng, chết tiệt, chuyện này nếu nói ra, truyền tới tai Hồng Nô các nàng, hình tượng hào quang rực rỡ của ta đây, sẽ chẳng còn sót lại chút gì, quay sang những người khách đang dỏng tai nghe, nói:
- Có người mời khách, mọi người đều không chuyên tâm ăn như vậy, có phải muốn tự mình trả tiền không.
Mấy người khách này cười ha hả, quay đầu lại tiếp tục ăn.
Sài Thông cười cười, nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294835/chuong-945-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.