Hôm sau.
- Ngọc Thần, đêm qua đầu bếp kia vẫn chưa về Tần phủ, cũng không đến trang viên của hắn. Hắn rõ ràng chính là đang cố ý đùa giỡn chúng ta, thật sự là quá đáng ghét.
- Ngọc Thần, Ngọc Thần, ta vừa mới nhận được tin tức, hoá ra đầu bếp kia trốn ở Pháp Hưng Tự ở bắc thành.
- Tin tức này có đáng tin?
- Hẳn là đáng tin rồi, ta cũng phải tốn tiền để hỏi được từ đám tôi tới trong Tần phủ.
- Mặc kệ có thể tin cậy hay không, chúng ta cũng phải đi tìm hắn. Đi, đến Pháp Hưng Tự.
Hai canh giờ sau.
Pháp Hưng Tự.
Một tiểu sa di chắp tay trước ngực nói:
- Các vị thí chủ, thật sự xin lỗi, Lý thí chủ vừa mới xuống núi rồi.
- Trùng hợp như vậy? Không phải là ngươi gạt ta đấy chứ?
- Không dám, không dám, người xuất gia không nói dối, nếu như các vị thí chủ không tin, thì có thể vào trong chùa xem.
Tống Ngọc Thần nhướn mày, nói:
- Vậy hắn có nói đi đâu hay không?
Tiểu sa di nói:
- Cũng không hẳn là nói, tiểu tăng ở phía trước nghe trộm được Lý thí chủ nói, bất luận làm chuyện gì nhất định phải công chính, lễ chùa miếu xong, phải đi lễ đạo quán, có như thế, mới có thể được thần che chở, sau lại Lý sư phụ còn nói, sẽ đến Vân Tiên Quan ở vùng ngoại ô nam thành.
- Nam thành? Nơi này chính là bắc thành nha. Ngọc Thần, tiểu hòa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294833/chuong-944-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.