Hàn Thế Trung ha ha nói:
- Ta cũng không phải, tuy nhiên Hàn mỗ da dày thịt béo, Diệp tri châu có thủ đoạn gì thì cứ dùng là được.
Tần Cối đột nhiên đứng dậy, nghiêm túc nói:
- Diệp tri châu, tội nhân Tần Cối có một việc trọng yếu vô cùng bẩm báo.
Diệp Thiên Nam theo bản năng hỏi:
- Chuyện gì?
Tần Cối khẩn trương hề hề nói:
- Nếu là Diệp tri châu tính toán khảo vấn Hàn Thế Trung mà nói. Tần Cối thỉnh cầu đổi một gian nhà tù, cách đây càng xa càng tốt.Diệp Thiên Nam nghe vậy mơ mơ hồ hồ, nói:
- Vì sao vậy?
Tần Cối kinh ngạc nói:
- Chẳng lẽ ngươi không biết sao, chúng ta mang đến hai ba nghìn binh lính kia đều là thân binh của Hàn Thế Trung nha, những người đó đều là mãng phu một chữ cũng không biết, nếu chẳng may bọn họ biết Diệp tri châu dụng hình đối với tướng quân của bọn họ, thực không biết bọn họ sẽ làm ra chuyện gì nữa, ta cũng vô tội nha, nếu bởi vậy mà bị liên lụy, ta đây thật sự là chết oan uổng rồi.
Trần Đông, Âu Dương Triệt hai người vừa nghe, đều cúi đầu xuống.
Diệp Thiên Nam vốn là nhát như chuột, chỉ mới nghe được như vậy, đã không kìm nổi mà rùng mình một cái, lập tức lại đứng người dậy, nói:- Ngươi nói cái gì đó, bản quan sao lại lạm dụng hình phạt riêng, hừ, ta chỉ là muốn theo hỏi thường lệ, tuy nhiên bây giờ suy nghĩ một chút, dù sao các ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294803/chuong-926-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.