Lý Kỳ à Lý Kỳ, ngươi dù sao cũng là đại quan tam phẩm đó, hơn nữa còn là đàn ông đã có gia thất, lại nhân lúc người ta không đề phòng, giả ngây giả ngô nhìn trộm một quả phụ, hành động này thật vô sỉ quá, tuyệt đối không phải việc của người quân tử, có khác gì Cao Nha Nội không?
Thôi xin! Đại ca, Lý Kỳ có bao giờ nói hắn là quân tử đâu, hơn nữa đối diện với vẻ đẹp như vậy, không nhìn thì liệu có còn là đàn ông nữa không? Đây là lẽ thường tình của con người, hơn nữa đây là một kì cảnh ngàn năm có một, Lý Kỳ, anh em ủng hộ ngươi, tiếp tục giả nai xem tiếp đi.
Não trái và não phải của Lý Kỳ bắt đầu đấu tranh kịch liệt, hai giọng nói đan xen với nhau, làm cho hắn cảm thấy rối trí, nhưng bây giờ không phải là vấn đề hắn xem hay không xem, vấn đề là nên xử lí thế nào, ngoài giả ngây giả ngô ra thì hắn khôngthể nghĩ ra biện pháp nào khác.
Tí tách! Tí tách!
Chợt nghe có tiếng nước rơi tí tách.
Hai người cùng nhau ngẩn ra, Lý Kỳ theo bản năng sờ lên mũi mình, chỉ thấy đầu ngón tay toàn là máu, không kìm nổi buột miệng nói:
- Thì ra là nhìn mĩ nhân quả là bị chảy máu mũi thật.
Lời vừa dứt, chợt nghe một tiếng kêu thất thanh, ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy Tần phu nhân vội giật cái áo ngủ lên che trước ngực, thầm nghĩ gay go rồi, thật là chưa đánh đã khai. Trong đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294770/chuong-906.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.