Cho dù Lý Kỳ có tài ăn nói rất giỏi, nhưng việc đầu tư có quy mô lớn như vậy chỉ dựa vào những điều nói mồm là không đủ, bắt buộc phải có hành động thực tế. Dù sao thì những người này không phải lũ ngu đần, mà ngược lại, kẻ nào kẻ đó đều tinh như khỉ vậy.
Thế là mấy ngày tiếp theo, Lý Kỳ bắt đầu dẫn bọn họ đi khảo sát huyện Phượng Tường. Khu vực Tây Bắc hiện nay gần với đất Hà Sáo, chủ yếu đều là ruộng tốt, nhưng phía sau có rất nhiều đất hoang, chỗ đất đó mà dùng để trồng lúa thì không ổn, rất thích hợp cho việc xây dựng nhà xưởng.
Do có sự tồn tại của khu vực Hà Sáo, nên đã cung cấp không ít tiện lợi cho quy hoạch của Lý Kỳ. Hắn có thể lấy chỗ này làm ranh giới, vạch ra hai vùng nôngnghiệp và công nghiệp rõ ràng.
Cùng với điều đó, Lý Kỳ cũng mời các tri phủ, tri huyện của các phủ châu khác ở Tây Bắc tới bàn bạc về việc khai phá Tây Bắc. Đám tri phủ kia thấy có người mang tiền tới, nào có thể từ chối, vui đến không ngậm nổi miệng ý chứ. Điều này chính là cơ hội tốt để nâng cao uy thế chính trị của hắn.
Sau vài ngày khảo sát, một sự phân chia sơ bộ vùng kinh tế đã bắt đầu lộ ra. Nhưng cái phương án sơ bộ này vừa đưa ra, đám thương nhân có quan hệ làm ăn ổn định với Tây Hạ như Hà Cửu Thúc đã bắt đầu thương lượng với nông dân trong vùng về việc mua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294769/chuong-905.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.