Mẹ kiếp! Thằng nhãi ngươi vừa mới tới chưa được một canh giờ, đã---thành công trở về, chuyện quái gì vậy, trốn tránh trách nhiệm quá đó! Con mẹ nó, thấy sự việc lớn đến vậy là muốn rút lui ngay, có kiểu chơi như vậy sao? Lý Kỳ vội nói:
- Đừng chứ! Thái Úy, ông còn phải phân xử cho ta nữa.
Phân xử cho ngươi? Ngươi cũng không tự xem ngươi đã làm những gì đi, ta có dám không, mà kể cả là ta dám, ta cũng không thể phân xử ý chứ. Vớ vẩn là tự lôi ta vào như chơi. Lương Sư Thành nhấc tay lên, kiên quyết nói:
- Haizz, việc này thì ta không thể đứng ra phân xử được, ngươi tốt nhất là cứ đến tìm Hoàng Thượng mà giải thích đi.
Gã dù sao cũng đã nắm chắc chủ ý, quyết không nhúng tay vào việc này, chỉ cần thế cục Tây Bắc yên ổn là được.
Lý Kỳ thấy Lương Sư Thành chày bửa quyết tâm không tham gia vào chuyện này, cũng chẳng còn cách nào khác, bèn hỏi thăm dò:
- Thái Úy, vậy---vậy thái độ của Hoàng Thượng hiện giờ ra sao?
Lương Sư Thành nói:
- Việc này thì ngươi yên tâm, Hoàng Thượng vô cùng tín nhiệm ngươi, đồng thời, Thái Tử, Thái Thái sư, Cao Thái sư đều rất ủng hộ ngươi, nếu không thì Hoàng Thượng sao có thể để ta mang tới cho ngươi xem chỗ tấu chương này. Không chỉ có vậy, việc ngươi nhờ Cao Thái úy trình tấu, Hoàng Thượng cũng bỏ ngoài tai mọi can ngăn, chuẩn tấu tất cả rồi, đây quả là một ân huệ lớn lao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294764/chuong-902.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.