Kỷ Mẫn Nhân nghe xong, vẻ mặt vô cùng bình tĩnh, nói:
- Đây chẳng qua chỉ là suy đoán của ngươi thôi, tin chắc khi Bộ soái tra án, sẽ không chỉ dựa vào suy đoán của bản thân mà kết luận chứ?
- Đương nhiên là không. Ta đã nói rồi, ta rất sợ sẽ hại chết một vị quan tốt. Còn phải cảm tạ bồ câu đưa thư của Cao Nha nội, lúc đó ta lập tức gửi một phong thư cho Cao Thái úy, nhờ ông ta giúp ta tra thử xem ba bản tấu chương đó có thật sự tồn tại hay không. Ông rất thông minh, để vở diễn càng thêm chân thật, còn bảo do thám đó đến tận trạm gác trước phủ Hà Nam Tây Kinh. Đến khi điều tra, ông có thể một mực khẳng định là có kẻ giở trò, nên tấu chương không chuyển tới Kinh thành được.
Kỷ Mẫn Nhân vuốt ve hai tay, nói:
- Bây giờ ta vẫn có thể nói vậy.- Không không không, người khôn tính kế, còn có sơ sót. Kế hoạch này của ông gần như hoàn mỹ, nhưng suy cho cùng cũng không hoàn mỹ, bởi vì có một lỗ hổng chí mạng, đó chính là ngựa. Hỏa tốc tám trăm dặm thì phải không ngừng đổi ngựa, dựa theo khoảng cách giữa Tây Kinh và Đông Kinh, lúc do thám đó đi lòng vòng, chắc hẳn phải đổi một con ngựa, nhưng trạm gác lại không có bất cứ ghi chép nào. Ta tin rằng chuyện nhỏ này sẽ không có ai để ý, kể cả ông. Lúc do thám đó lên đường quay về, trạm gác trước cửa Tây Kinh có ghi chép rõ ràng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294739/chuong-886.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.