Ngươi không có xem phong thư này chứ?
Lý Kỳ bỗng nhiên liếc Cao Nha nội, cẩn thận hỏi.
Cao Nha nội ra sức lắc đầu, nói:
- Không có, Nha nội ta đây sao lại làm việc vô sỉ như vậy chứ.
- Thật sao?
- Đương nhiên là thật!
- Vậy sao ngươi không hỏi ta trong thư viết gì?- Hả? À, thiếu chút nữa ta quên mất, trong thư viết gì? Cha ta có nhắc tới ta không?
- Cha ngươi muốn ngươi ở ngoài cả đời đi, vĩnh viễn cũng đừng về.
- Sao có thể chứ? Cha ta sẽ không vô tình vậy đâu.
Lý Kỳ lắc đầu, nói:
- Thật ra cha ngươi chỉ bảo ta xem trọng ngươi, ngươi về trước đi, ta muốn nghỉ ngơi.
- Sớm vậy mà nghỉ ngơi sao?
- Lão đại, ta không giống như ngươi, ngày mai ta còn có việc làm đó.- À
Cao Nha nội trợn trắng mắt, sau đó liền đi ra ngoài.
Cao Nha nội vừa đi, Lý Kỳ lập tức sai người kêu Mã Kiều đến.
Mã Kiều vừa vào nhà, Lý Kỳ liền nói:
- Đi, đi với ta một chuyến đến ven hồ.
Mã Kiều nhỏ giọng nói:
- Bộ soái, vừa rồi ta đi dạo một vòng bên ngoài, phát hiện bốn phía có không ít mật thám, hình như là người của Chiết Ngạn Chất.
Lý Kỳ sửng sốt, nói:- Vậy thì hỏng bét, ngươi có biện pháp gì thoát khỏi bọn họ không.
Mã Kiều gọn gàng dứt khoát nói:
- Một mình ta đương nhiên không có vấn đề, nhưng mang theo cả ngài, vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294736/chuong-883.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.