Lại qua một ngày, lương thực còn chưa có tung tích, dân chúng dần dần mất kiên nhẫn, mà Lý Kỳ cũng biết bọn Điền Thất e rằng đã gặp bất trắc, trong lòng rất đau khổ, cho nên, hắn càng thúc giục bản thân, nhất định phải mau chóng tìm ra thủ phạm đứng sau.
- Bộ soái, Bộ soái, không xong rồi, Cao Nha nội cãi nhau với người ta ở bên ngoài.
Đang lúc Lý Kỳ ngồi trong huyện nha suy nghĩ đối sách, Ngưu Cao đột nhiên vội vội vàng vàng chạy vào, thở hổn hển nói.
Tên dở hơi này lại muốn làm gì vậy? Lý Kỳ cau mày nói:
- Đã như vậy, các ngươi kéo y về là được rồi, việc nhỏ vậy mà tới tìm ta sao.Ngưu Cao khó xử nói:
- Bộ soái, đó là Cao Nha nội đó, mạt tướng không dám làm vậy.
Lý Kỳ thở dài, nói:
- Bọn họ bây giờ đang ở đâu?
- Ngay tại chợ.
- Ngươi dẫn ta đi.
- Dạ.
Lý Kỳ đi theo Ngưu Cao vào chợ, từ xa liền thấy một đám người tụ tập trên đường, lại nghe được thanh âm tràn ngập tức giận của Cao Nha nội:- Các ngươi thật buồn cười, Cao Nha nội ta là ai chứ. Lừa cả chút tiền lẻ này của ngươi sao? Chớ có coi thường người khác!
- Vậy ngài lấy lương thực ra đi.
- Đúng đúng đúng, ngài nói ngài mang theo lương thực, sao còn chưa thấy lương thực hả?
- Ta đã nói, lương thực còn đang vận chuyển, các ngươi còn muốn sao chứ?
- Người của Chiết Tướng quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294735/chuong-882.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.