Mọi việc xảy ra từ trước đến giờ đều khiến Lý Kỳ phải phục Cao Nha Nội sát đất. Thằng nhãi này quả là quá ghê gớm, hắn thậm chí còn cảm thấy sớm muộn gì cũng chết dưới tay cái thằng khốn này. Thật là vỏ quýt dày có móng tay nhọn.
Còn Cao Nha Nội và Hồng Thiên Cửu vừa bị Lý Kỳ chửi cho một trận phát kinh hãi, mặt đần thối cả ra. Cao Nha Nội nhệch mép nói:
- Lý Kỳ, ngươi kích động vậy làm gì, lẽ nào trò quỷ đó là do ngươi gây ra thật?
Lý Kỳ giận dữ nói:
- Đương nhiênlà không. Chính bởi vì như vậy, nên các ngươi nói thế rõ ràng là đặt ta vào vị trí của một kẻ tiểu nhân, Lý Kỳ ta là cái loại người đê tiện vô liêm sỉ đó sao? Vậy ta có oan không chứ?Trong đại sảnh, ngoài Trần đại nương ra thì những người còn lại, ai cũng gật đầu.
- Mẹ kiếp. Thôi không phí lời với các ngươi nữa.
Hồng Thiên Cửu nói:
- Đại ca, việc này nếu không liên quan gì đến huynh thì huynh sợ gì chứ?
- Đúng thế, đúng thế, hơn nữa Vương Phủ bây giờ cũng đã về vườn rồi, ngươi còn lo lắng cái gì?
Cao Nha Nội gật gật đầu nói.
Nó nói cũng có lí, đến nay đại cục đã định, ta còn sợ Vương Phủ làm gì chứ. Lý Kỳ thở mạnh vài hơi, nom bộ dạng hai con lợn này cũng đủ tàn tạ rồi, trong lòngcũng lấy lại được cân bằng đôi chút, đoạn chuyển chủ đề nói:
- Ta nói này Nha Nội,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294704/chuong-862-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.