Mã Kiều ngạc nhiên hỏi:
- Thế là cớ làm sao?
Tần Cối cười nói:
- Nghe những gì đại nhân vừa nói, tên quan đó chắc chắn không phải quan thanh liêm, còn Hoàng Tam Nguyên chắc chắc cũng là điêu dân. Hai tên đó chính là đối tượng chúng ta hỏi tội trong chuyến đi lần này. Cho dù đại nhân có không nói, bản quan cũng nhất định không dung thứ bọn chúng, cho nên bất luận thế nào, hai tên đó khó lòng thoát khỏi tội chết.
Lý Kỳ thấy Tần Cối nói rất có lí, bèn chỉ đạo:
- Thế này đi, Tần Học Chính, đến lúc đó ngươi dẫn giải hai tên đó về kinh thành, đích thân ta xử lí bọn chúng.Tần Cối cười nói:
- Hạ quan rõ rồi.
Mã Kiều buồn bực nói:
- Nhưng mà
Lý Kỳ nói luôn:
- Chẳng nhưng nhị gì hết, lẽ nào ngươi vì ham muốn của bản thân mà sẵn sàng để kẻ thù của sư muội hoành hành trên đời này thêm mấy ngày nữa sao? Đây là việc nam nhân nên làm đó à?
Mã Kiều vội nói:
- Đương nhiên là không.- Không phải thì tốt. Ngươi kể cho Tần Học Chính nghe tình hình cụ thể đi.
Lý Kỳ nói rồi quay đầu lại hô lớn:
- Trần Đông, Âu Dương, hai ngươi qua đây.
Tần Cối biết ý ra hiệu mời Mã Kiều, hai người dẹp sang một bên nói chuyện.
- Đại nhân có gì dặn dò?
Trần Đông, Âu Dương tiến lên chắp tay nói.
Lý Kỳ nhìn hai người một lượt, nói:
- Chẳng giấu gì các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294703/chuong-861-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.