Nhạc Phi sắc mặt không đổi nói:
- Ta phụng mệnh làm việc, chứ không phải sợ lão, lão mau chóng chịu trói đi.
- Ngươi
Ánh mắt ma men kia thoáng liếc ra sau, phát hiện lão lại bị bao vây rồi, cảnh tượng này thật sự là quen thuộc không thôi.
Loảng xoảng một tiếng.
Một bộ xiềng xích lại ném trước mặt hắn.
Nhạc Phi nói:
- Lão chắc biết nên làm thế nào rồi nhỉ?
Ma men kia vừa thấy xiềng xích, tức giận đến hộc máu, giận dữ hét:
- Tiểu tử, ngươi thật khinh người quá đáng. Ta không có phạm pháp, ngươi dựa vào cái gì bắt ta.
Nhạc Phi nói:
- Ta tận mắt thấy lão đánh ngất một binh lính, lẽ nào lại sai sao.
Ma men nhất thời không biết nói gì.
- Đeo lên nhanh đi.
Ma men la ầm lên:
- Ta không nghe theo ngươi, ngươi sẽ làm sao hả? Hừ, ta biết tất cả đều là do Lý Kỳ sắp xếp, hắn đã nhọc lòng như vậy, nhất định sẽ không tổn hại tính mạng của ta, có bản lĩnh thì các ngươi bắn đi.
Vút một tiếng
Một mũi tên ghim trước chân lão.
Nhạc Phi nói:
- Bộ soái đã đoán được lão sẽ nói như vậy, Bộ soái nói nếu lão không bó tay chịu trói, thì đừng tổn hại tính mạng của lão, chỉ bắn hai mũi tên lên chân là được rồi.
Ma men nhất thời toát đầy mồ hôi, ngực phập phồng giận dữ, lại thấy Nhạc Phi rút tên giương cung, vội nói:
- Đừng đừng đừng, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294619/chuong-820-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.