Cai ngục kia nói:
- Thực ra việc này cũng không trách lão ma men này được, lúc đó hai người kia khi dễ lão trước, kết quả là bị lão đánh ngược lại, về sau nghe nói ma men này nghe được người ở phòng giam bên cạnh nói, lúc trước hai tên này đều là ác bá chuyên khi dễ bách tính, thế là lấy xiềng xích đập gẫy hai chân của một người, lại đập gãy hai tay của tên còn lại.
Mã Kiều hưng phấn nói:
- Đánh rất hay, người như vậy giữ lại trên đời cũng chỉ làm hại bách tính thôi.
Lý Kỳ liếc y, nói:
- Có gì tốt chứ, chỉ với tội này, lão có thể ngồi trong này vài năm đó.
Hắn nói xong lấy vài xâu tiền đồng trong ngực ra nói:
- Mấy ngày nay các ngươi vất vả rồi, cầm lấy đi mua rượu đi, nhưng tốt nhất đừng uống lúc trực ban.
Mấy tên cai ngục kia chần chờ một lát, mới nhận lấy, mặt đầy vẻ vui mừng. Lúc này Lý Kỳ mới đi lên.
Có lẽ bởi vì không có rượu uống, lỗ tai của ma men kia thính hơn. Mấy người vừa đến trước cửa, lão đã nhảy từ trên giường xuống, khóc lóc:
- Mấy vị đại ca, các vị thương xót đi mà, thưởng chút rượu cho ta đi, van xin các vị đó…
Mới nói nửa câu, thanh âm lão đột nhiên dừng lại, hai tay hất mái tóc ra sau, hai mắt trợn tròn, trong mắt đầy tơ máu, khiến người ta sợ hãi, đột nhiên nhảy ra trước cửa, giận dữ hét:
- Lý Kỳ…tiểu tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294618/chuong-820-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.