Chà, cậu bé này thú vị lắm, Lý Kỳ thấy cậu bé nói chuyện đâu vào đấy, rõ ràng mạch lạc, hơn nữa còn có chứng cớ, người bình thường thua xa, hắn thấy tò mò quay lại nhìn hai hộ vệ kia rồi hỏi:
- Cậu ta nói thật chứ?
Hai tên hộ vệ này biết tính cách của hắn cho nên không dám giải thích, hắn ôm quyền nói:
- Ty chức sơ xuất kính Giám sự trách phạt.
Thực ra hắn cũng không trách bọn họ, cho dù ai gặp phải đứa trẻ như vậy cũng sẽ áp dụng cách này thôi, hắn lại quay lại nói với đứa trẻ:
- Ngươi tên là gì?
Đứa bé kia có một đôi con ngươi chứa đầy linh khí, đảo mắt vài vòng, nó kinh ngạc hỏi:
- Trên bảng cáo thị vẫn chưa viết rõ, phàm là người đến hiến vật quý thì nhất định phải thông báo danh tính.
Lý Kỳ ha ha nói:
- Vẫn chưa quy định rõ ràng, nói như vậy là ngươi không muốn nói sao?
Đứa bé kia ra sức gật đầu.
- Vậy bản quan cũng không ép ngươi nữa, tránh để ngươi nói bản quan mất hết danh dự.
Hắn lại hỏi:
- Ngươi có vật quý gì sao?
Đứa trẻ kia chắp tay nói:
- Tiểu tử không dám lừa gạt Giám sự đại nhân.
Hắn cười nói:
- Nhưng đây chỉ là câu nói từ phía ngươi, nếu ta chỉ nghe theo ngươi mà trách phạt bọn họ thì có phải là đã không công bằng với bọn họ rồi không?
Đứa bé kia hơi sửng sốt nói:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294563/chuong-778.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.