: Ngẫu hứng mỹ vị
Không ngờ trong lòng Tống Huy Tông cũng rất hâm mộ da mặt của Lý Kỳ, đối mặt với một bàn tuyệt sắc mỹ nữ. Làm sao hắn còn muốn ngồi cùng một chỗ với đám nam nhân này, nhưng trước sau trong bụng thầm tán thưởng.
Lý Kỳ phát giác phía sau có hơn mười ánh mắt hâm mộ, lại vẫn chuyện trò vui vẻ như cũ, ha hả cười nói: - Các vị cảm thấy mấy món ăn này như thế nào?
Lý Sư Sư cười đáp:- Những tiếng khen ngợi vừa rồi đã đủ nói lên tất cả. Nếu Lý sư phó muốn nghe ta khen một lần nữa, ta cũng sẽ không để ý.
Nàng vừa nói như vậy, Lý Kỳ lại có vẻ xấu hổ, ha hả nói: - Đâu có, đâu có, Sư Sư cô nương quá khen.
Bạch Thiển Dạ ân cần nói: - Đại ca, huynh đói bụng chưa. Mau ăn chút gì đi.Lý Kỳ cười hì hì nói: - Trà cũng say lòng cần chi rượu, sách tự hương ta chẳng cần hoa. Rượu không say mà người tự say, hoa không mê người người tự mê. Ngồi ở đây, dù có mỹ vị gì cũng trở thành không có mùi vị gì cả. Dứt lời, hắn liền gắp một miệng thịt bỏ vào miệng, cắn một miếng lại một miếng lớn, lắc đầu thở dài: - Thật sự là không có mùi vị gì cả.
Phốc một tiếng, Tần phu nhân cũng bị Lý Kỳ làm cho vui vẻ, ba nữ nhân còn lại đã sớm cười khanh khách.Chợt nghe phía sau có tiếng người kêu lên: - Hay, hay cho câu Rượu không say mà người tự say,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294392/chuong-634-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.