Một món chay một món mặn có thể nói là khiến người ta mở rộng tầm mắt, bất ngờ liên tục, hơn nữa bọn họ đều đã lao động tới trưa, ăn không ngừng miệng.
Ngô Tiểu Lục thấy mọi người đều ngả mũ kính phục tài nấu nướng của Lý Kỳ, trong lòng bội phục tới ngũ phục đầu địa, nói: - Lý ca, huynh thật là có bản lĩnh, chỉ thêm một khối đá phiến, hương vị thịt nướng này ngay lập tức trở nên càng thêm mỹ vị.Lý Kỳ vừa nghe, hiếu kỳ hỏi: - Ngươi tại sao lại biết? Vừa rồi ta rõ ràng ở cạnh ngươi, không thấy ngươi ăn.
Ngô Tiểu Lục biết mình lỡ miệng, ngượng ngùng cười nói: - Thì nếm thử một ít thịt vụn mà thôi.
Lý Kỳ nhìn cậu một cái, thấy khóe miệng của cậu cũng còn dấu vết chưa có lau sạch, thầm nghĩ, md, tiểu tử này ăn vụng đã tới cảnh giới nhất định rồi. Nghiêm mặt nói:- Lục tử, ngươi nhớ kỹ, đồ dùng nhà bếp đối với đầu bếp như ta mà nói, cũng là vật rất quan trọng, có đôi khi cùng một món ăn, ngươi dùng những nồi có hình dạng khác nhau làm ra, hương vị cũng có chút giống nhau, nhưng điều này vẫn làm cho món ăn thay đổi rất nhiều.
Ngô Tiểu Lục trầm ngâm một lát, nói: - Vâng, Lý ca, đệ nhớ kỹ rồi.Mọi người một lòng đều tập trung vào thịt, tựa hồ cũng quên luôn chuỗi mì bình thường kia, Trịnh Dật là người thích ăn, cũng là người sành ăn, y ăn xong cơm trong ống trúc, liền cầm mì ăn từng miếng nhỏ, nhưng cảm giác một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294391/chuong-634-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.