Những kiến nghị của Triệu Tinh Yến đối với Lý Kỳ mà nói thì chẳng còn gì thích hợp hơn. Muốn hắn dựa vào hội Chủng Sư Đạo, Đồng Quán mà lập công tạo uy thì không hiện thực cho lắm. Đây cũng chẳng phải là mặt mạnh của hắn, mà bây giờ hoặc là không đánh, hoặc có đánh thì cũng là đánh với người Kim. Điều này chắc chắn sẽ khiến cơ hội lập chiến công càng khó khăn, cho nên hắn muốn giao hảo với những tay tướng quan kia. Lựa chọn tốt nhất là lấy lợi mà phục vụ người, đây cũng là biện pháp đạt hiệu quả nhanh nhất.
Trong vài năm tới, quân chủ lực trong kháng chiến chống Kim chắc chắn là quân Tây Bắc, đội quân bám vùng Hà Sóc (Người dịch: vùng đất phía Bắc Hoàng Hà). Như vậy chẳng khác gì nằm chờ chết. Vì thế, thị trường Tây Hạ không còn nghi ngờ gì nữa là nơi mà Lý Kì xem trọng nhất.Nhưng cũng phải nhớ rằng, Lý Kỳ mới nghĩ đơn giản vậy, chứ cụ thể phải thao tác thế nào thì khó khăn chồng chất. Hắn chẳng lo không thể bán được hàng, mà ngược lại, điều hắn lo nhất là chẳng có hàng mà bán.
Muốn tăng sản lượng trong cái thời đại trình độ lao động thấp kém, thuần thủ công này thì thứ nhất phải dựa vào nhân lực, thứ hai là dựa vào nguyên liệu.
Nhân lực thì dễ tìm thôi, ngoài kia nạn dân đầy rẫy. Hơn nữa cuộc khởi nghĩa Phương Lạp và chiêu "mổ gà lấy trứng" cướp quân lương của Vương Phủ lần trước đã khiến kinh tế Bắc Tống tổn thất nặng nề. Nhiều kẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294377/chuong-622.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.