Tới canh bốn, quán bar mới dần vắng khách. Đám người Tống Huy Tông sau khi quyên tiền xong liền rời đi. Còn đám người Cao nha nội là rời đi trễ nhất. Nghiêm khắc mà nói, bọn họ là bị khiêng trở về.
Lý Kỳ đi ra quán bar, duỗi cái lưng mệt mỏi, thở dài một hơi. Người mệt nhất đêm nay ngoài hắn ra còn ai. Hò hét đến khô cả cổ, giống như hát karaoke cả một đêm vậy.
- Lý đại ca.
Tiểu Ngọc bỗng từ trên lầu đi xuống.
- Tiểu Ngọc, mọi người đã về hết chưa?
Tiểu Ngọc đáp:
- Đã về hết rồi. Chỉ còn lại Bạch nương tử trên lầu. Những đại thúc đại nương quét dọn xong cũng vừa mới rời đi.
- Thất Nương? Nàng ấy ở trên đó làm gì?
- À, tỷ ấy đang tính sổ.
Cô gái nhỏ này thật đúng là người hăng say làm việc.
Lý Kỳ nhíu mày, nói:
- Đã trễ như vậy rồi, muội cũng đừng đi về một mình. Chờ ta đi lên gọi Thất Nương xuống, rồi chúng ta về cùng luôn.
- Đại ca, đệ vẫn chưa về mà.
Trần A Nam không biết từ nơi nào xông ra, cười hắc hắc nói.
Tiểu tử này thật không tồi, còn biết đợi Tiểu Ngọc đi cùng.
Lý Kỳ ho nhẹ một tiếng:
- Tiểu Ngọc, muội là con gái, quản lý quán rượu này vẫn có chút không ổn. Như vậy đi, quán bar tạm thời giao cho A Nam quản lý. Muội ở bên cạnh hỗ trợ là được. HIện giờ nhiệm vụ quan trọng nhất của muội vẫn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294097/chuong-372.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.