Đợi cả buổi,rốt cuộc Tần phu nhân cũng trở về.
- Phu nhân có gặp được Thất Nương không?
Lý Kỳ vội vàng đi lên đón chào,lo lắng hỏi.
Tần phu nhân lắc đầu,thở dài đáp:
- Không thể tưởng được,ngay cả ta cũng không được phép gặp Thất Nương.Ta thấy lần này Bạch thúc phụ giận thật.
- Mịa,lão đấy muốn đuổi tận giết tuyệt à!
Lý Kỳ đằng đằng sát khí mắng.
Tần phu nhân lườm hắn một cái,nói:
- Tuy nhiên may mà ta có quen vài hạ nhân của Bạch phủ.Ta đã nhờ bọn họ hỗ trợ truyền lời cho Thất Nương.Còn Thất Nương có nhận được hay không,,ta cũng không dám cam đoan.
Lý Kỳ thở dài:
- Bất kể thế nào,tại hạ vẫn cảm ơn phu nhân.
- Cảm ơn thì không cần.Thực ra ta đã sớm nói với ngươi.Mặc dù Bạch thúc phụ rất sủng ái Thất Nương,nhưng với những chuyện như vậy,ông ấy còn cố chấp hơn cả cha ta.Nhưng người lại không nghe lời cơ,còn muốn chuyện bé xé ra to.Hiện tại lại nhờ ta tới hỗ trợ.Lúc trước không phải ngươi nói đã có biện pháp đó sao,vậy ngươi mang ra sử dụng đi.
Tần phu nhân tức giận nói.
Lý Kỳ hừ một tiếng:
- Phu nhân,người cũng không phải không biết,hiện tại đến cửa ta còn không thể ra,làm sao nói chuyện với Bạch thúc thúc được.
- Vì sao ngươi không thể rời cửa? Chẳng lẽ Bạch thúc thúc cũng giam lỏng ngươi?
Tần phu nhân ngạc nhiên hỏi.
Lý Kỳ than nhẹ một tiếng,buồn bực đáp:
- Còn không phải muốn trốn tránh Thái viên ngoại sao.Lúc đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294014/chuong-289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.