- Ta…
Bạch phu nhân vừa định mở miệng,bỗng sững sờ,lập tức phản ứng tới,thầm nghĩ tiểu tử này đúng thật là giảo hoạt.Thiếu chút nữa thì mình dính bẫy của hắn.Cười lạnh nói:
- Ta đáp ứng gả Thất Nương cho cậu khi nào?
- Chỉ là chuyện sớm hay muộn thôi.
Lý Kỳ cười hắc hắc.
Bạch phu nhân cười cười:
- Cậu đúng là tự tin.
- Có một chút.
Bạch phu nhân gật đầu:
- Tốt,cậu nói cho ta biết,cậu có thể cho Thất Nương cái gì?
- Hạnh phúc.
Lý Kỳ trả lời đơn giản.
- Hạnh phúc?
Bạch phu nhân nhíu mày:
- Hiện tại bản thân cậu cũng khó bảo toàn,nói gì tới cho Thất Nương hạnh phúc? Cậu có biết,vì sao mấy ngày hôm nay Thất Nương không tới Túy Tiên Cư không?
Còn không phải bị các ngươi giam lỏng.
Trong lòng Lý Kỳ như gương sáng,nhưng vẫn giả bộ mờ mịt,lắc đầu đáp:
- Không biết.
Bạch phu nhân cũng không quan tâm hắn không biết hay là giả vờ không biết,nói thẳng:
- Thật ra là ta lo lắng Thất Nương tới Túy Tiên Cư tìm cậu,nên mới không cho phép nó xuất môn.Hiện giờ cậu đang đắc tội với đương triều Thiếu Tể.Thất Nương lại là con gái của hữu thừa tướng,ta làm như vậy,cũng vì tránh những phiền toái không cần thiết.Cậu hiểu chưa?
- Hiểu rồi.
Lý Kỳ gật đầu.Thầm nghĩ,thì ra người một mực vòng vo chính là bà ta.Cười đáp:
- Bá mẫu,người có yêu cầu gì thì cứ nói thẳng là được.Chúng ta sắp thành người một nhà rồi,đừng khiến cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294000/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.