- Lý sư phó,xin thứ cho Thái mỗ lắm miệng hỏi một câu,cậu tới mươn đầu bếp có phải vì muốn đối phó với Phỉ Thúy Hiên?
Thái Dũng cau mày hỏi.
Y hỏi điều này làm gì? Lẽ nào y và Thái Mẫn Đức có liên lạc? Không có khả năng,trước kia Thái Mẫn Đức chỉ là một đầu bếp của phủ thái sư.Mà Thái Dũng đường đường là đại quản gia của phủ thái sư,sao có thể có giao tình với đầu bếp được.
Lông mày Lý Kỳ nhíu lại,do dự bất định.
Thái Dũng nhìn hắn,nói:
- Lý sư phó không cần phải lo lắng,ta chỉ hỏi mà thôi,không có ý gì khác.Nếu Lý sư phó không tiện nói ra,cũng không sao.
Một chiêu lấy lui làm tiến này thật khiến cho Lý Kỳ khó xử.Bình thường Thái Dũng đối xử với hắn coi như không tồi.Có việc gì đều hết sức giúp đỡ,chưa bao giờ bày cái đế của đại quản giá.Hơn nữa Lý Kỳ cũng biết,với tài trí của Thái Dũng,y đã mở miệng,thì nhất định đã biết một hai.Hắn ngượng ngùng gật đầu:
- Thái quản gia nói không sai,chính là nguyên do đó.
Thái Dũng thấy Lý Kỳ thẳng thắn nói ra,hai mắt thoáng hiện vẻ vui mừng,khuôn mặt lại buồn rầu nói:
- Lý sư phó,chắc cậu cũng biết Thái Mẫn Đức đã từng là người của phủ thái sư.
Lý Kỳ gật đầu.
Thái quản gia nói tiếp:
- Không dối gạt gì cậu,lúc trước khi y còn đang ở phủ thái sư,ta rất không thích người này.Ta cũng biết,y nhất định không phải là đối thủ của cậu.Nhưng ta muốn nhắc nhở cậu một câu.Làm người phải có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3293994/chuong-269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.