Lý Thanh Chiếu thấy hắn không cự tuyệt mình, trong lòng hơi an ủi. Nàng cũng là một nữ nhân rất hiểu chuyện, gật đầu nói: 
- Vậy cứ theo lời cậu nói đi. 
Lý Kỳ âm thầm thở phào một tiếng, không dám nói tiếp chủ đề này nữa, hỏi: 
- Đúng rồi, Thanh Chiếu tỷ tỷ, Thất Nương đâu? Không phải nàng ấy tới đây cùng với tỷ sao? 
Lý Thanh Chiếu quay đầu, đáp: 
- Thất Nương đang ở hậu viện xem Phong muội muội dạy nhảy. 
- Dào, nàng ta nhảy có gì đẹp mà nhìn. 
Lý Kỳ vẻ mặt khinh thường nói. 
Lý Thanh Chiếu mắt chứa ý cười nhìn hắn: 
- Việc giữa cậu và Thất Nương, ta cũng biết một ít… 
- Tỷ đã biết cái gì rồi? Có phải Phong Hành Thủ nói bậy nói bạ gì về đệ trước mặt tỷ không? 
Lý Kỳ cắt ngang lời Lý Thanh Chiếu. 
Lý Thanh Chiếu thấy vẻ chột dạ của hắn, khóe miệng mỉm cười, không đáp mà hỏi ngược lại: 
- Cậu sợ cái gì à? 
- Ai nói đệ sợ. 
Lý Kỳ hất ngực lên. Hắn biết Lý Thanh Chiếu chắc đã khám phá ra chuyện giữa hắn và Thất Nương, cũng không tính toán giấu diếm, đơn giản nói: 
- Đệ và Thất Nương là lưỡng tình tương duyệt, vì sao đệ phải sợ. Hừ, nhưng có một vài người, suốt ngày nhớ thương làm sao chia rẽ đệ và nàng. Thật đúng là tiểu nhân âm hiểm. 
Lý Thanh Chiếu khẽ cười: 
- Nếu như cậu không sợ, vì sao hai người phải che che lấp lấp. Cậu và Thất Nương là lưỡng tình tương duyệt, vì sao phải sợ lời gièm pha. Nói cho cùng, trong lòng cậu vẫn đang lo lắng điều gì đó. Ta 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3293958/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.