Hôm nay có thể nói Túy Tiên Cư kín người hết chỗ, một nồi khó cầu, cửa chính sắp bị người đạp nát. Vì thế, Lý Kỳ còn thuê sạp bán hàng của Tào đại nương, rồi đặt ở đó năm cái bàn lớn, nhằm có thể phục vụ càng nhiều khách hàng hơn. Nhưng như vậy còn xa xa chưa đủ. Bởi vậy Túy Tiên Cư lại phát minh ra một cách ăn mới. Chính là góp tiền ăn. Cũng không quan tâm quen biết hay không quen biết, mỗi người góp tiền, rồi mọi người vây quanh một chỗ để ăn. Dù sao ăn lẩu phải cần náo nhiệt. Càng nhiều người càng vui. Có đôi khi một cái bàn ngồi chen chúc mười mấy người, vừa ăn vừa uống cực kỳ tưng bừng.
Không chỉ như thế, những đại phú hào, đại quan Nhất Phẩm, hàng ngày đều phái người tới Túy Tiên Cư đặt một bàn lẩu.
Mới đầu, Ngô Phúc Vinh còn tưởng rằng Lý Kỳ thuê quá nhiều người. Hôm nay lại có cảm giác không đủ người dùng. Thực sự người tính không bằng trời tính.
Ngày tiến đấu kim, là bốn từ để hình dung Túy Tiên Cư hiện tại.
Trải qua một thời gian ngắn, thẻ hội viên đã được mọi người hưởng ứng. Hiện tại có rất nhiều người là thẻ bất ly thân. Có thẻ bên người, thì không lo đói.
Mà danh tiếng của Tần phu nhân, đã lấn át cả Bạch Thiển Dạ và Tống Ngọc Thần, trở thành đệ nhất nữ cường nhân của thành Biện Kinh.
Người vừa đẹp, tài lại cao. Điều quan trọng nhất là còn có thể kiếm tiền. Nữ nhân như vậy, đi đâu mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3293828/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.