Bạch Thiển Dạ hiếu kỳ hỏi: - Ngươi định làm gì nữa vậy? Tần phu nhân cũng cảm thấy rất tò mò: - Cái này cũng dùng cho cắt băng à? - Không.
Lý Kỳ cười cười, sau đó hướng Tiểu Đào nói: - Tiểu Đào, lấy bút và mực.
Tiểu Đào vừa nghe Lý Kỳ nói cần bút và mực, liền nghĩ tới mấy chữ như gà bới của Lý Kỳ, liền mím môi, thoáng nhìn Tần phu nhân.
Thì thấy nàng khẽ gật đầu.
Rất nhanh, Tiểu Đào cầm bút và mực đưa cho Lý Kỳ.
Lý Kỳ cầm lấy bút lông, không nói hai lời, liền đưa tới trước mặt Tần phu nhân, ngượng ngùng cười nói: - Làm phiền phu nhân viết hộ.
Lúc ký kết hợp đồng với Lý Kỳ, Tần phu nhân từng có may mắn nhìn thấy chữ của hắn.
Mỉm cười, hướng Bạch Thiển Dạ nói: - Thất Nương ghi đi.
Chữ của muội vẫn đẹp hơn tỷ.
- Tỷ nói vậy chẳng phải là chê cười muội sao.
Lúc trước chính là tỷ dạy muội viết chữ mà.
Bạch Thiển Dạ khiêm nhường nói.
- Ài, hai vị, tốt xấu hai vị cũng nên lưu chút mặt mũi cho tại hạ chứ.
Biết rằng tại hạ không biết dùng bút lông, còn nói chữ của mình không tốt.
Như vậy không phải là cố ý khi dễ người sao? Nói sau, chỉ là ghi mấy chữ mà thôi, cũng không phải đem bán lấy tiền.
Chỉ cần người khác thấy hiểu là được.
Hai người cứ nhún nhường như vậy, tại hạ đi vệ sinh trước rồi quay lại.
Lý Kỳ khó chịu hét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3293815/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.