Ngày thành thân! 
Tống Ngọc Thần tâm hoa nộ phóng, vội vàng gật đầu: - Nhất định, nhất định. 
Hai người lại ngồi xuống. Tống Ngọc Thần giống như một học sinh tiểu học rất ham học hỏi, không ngừng hướng Lý Kỳ thỉnh giáo chi tiết Chiến thuật vu hồi. 
Lý Kỳ tự nhiên là tri vô bất ngôn, ngôn vô bất tẫn. Bởi vì hắn sợ sau này còn có việc phải cầu Tống Ngọc Thần, cho nên không đắc tội với y vẫn tốt hơn. 
Hai người trò chuyện thêm một lúc. Mãi tới khi vài người bạn thân của Tống Ngọc Thần tới, y mới không nỡ cáo từ. Trước khi đi, còn dặn Lý Kỳ, ngày khác sẽ tới bái phỏng. 
Lý Kỳ nghe xong câu này, thiếu chút nữa phun ngụm trà vừa mới uống. 
Chỉ là tán gái thôi, đâu cần phải nhiệt tình như vậy? 
Nhưng hắn lại không biết. Mấy năm gần đây, Tống Ngọc Thần luôn đau khổ truy cầu Bạch Thiển Dạ. Nhưng mãi không thể chiếm được tâm hồn thiếu nữ. Hơn nữa quan hệ càng ngày càng xấu. Tống Ngọc Thần vốn đã tuyệt vọng rồi. Hôm nay được Lý Kỳ Truyền kinh, trong lòng y lại thắp lên ngọn lửa hy vọng. 
"Phù, cuối cùng cũng đuổi được tên bao cỏ kia đi." 
Tống Ngọc Thần đi rồi, Lý Kỳ thở phào một tiếng. Một phen nói chuyện này khiến hắn miệng đắng lưỡi khô. 
Chính là còn chưa kịp thở, chợt nghe thấy tiếng ho nhẹ ở bên cạnh. 
"Đồ mồ hôi! Suýt nữa quên béng lão hồ ly." 
Lý Kỳ quay đầu lại, vẻ mặt xin lỗi nhìn Thái Mẫn Đức, cười 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3293789/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.