Editor: Bee 
Đây là lần đầu tiên Tống Sơ nghiêm túc đánh giá người đàn ông trước mặt. 
Mới phát hiện dáng người của anh rất cao, đứng trước mặt cô như vậy thì hoàn toàn ngăn cản ánh mắt trời xuyên qua khe cửa chiếu vào. 
Lông mày và mắt đầy vẻ thô bạo, bởi vì vừa rồi mới đánh nhau mà thở hổn hển, ngực phập phồng, cơ thể vẫn đang ở trạng thái căng, năng lượng cùng nhiệt huyết vẫn như ban đầu. 
Chẳng qua là bây giờ lại cau mày, cùng với sự bất mãn trong mắt không hợp nhãn tí nào. 
Tống Sơ nhíu mày, nở nụ cười chống lại ánh mắt của anh. 
“Cô đã làm gì họ?” 
Tranh cãi. 
Phiền phức. 
Tống Sơ đứng dậy, nhìn đôi mắt tối đen, lại có chút thờ ơ cùng thiếu đòn, cô cười cười: “Chỉ là phế tay bọn họ thôi chứ đâu có lấy mạng, đây là cho nể mặt chú cảnh sát đó.” 
Ba chữ “Chú cảnh sát” này cô nói cực kì nhẹ, rồi sau đó nhón chân ghé vào tai Quý Diệc An. 
(*) Bản gốc là bốn chữ nhưng mà để bản edit được ok hơn mình xin phép sửa ạ. 
Tóc cô lướt ngang cổ anh, hơi thở ấm áp phả vào lỗ tai, vô cùng ngứa. 
“Khi đánh ngất tôi, bọn họ nhân cơ hội đó mà sờ soạng, vốn nghĩ muốn chặt tay nhưng mà lo anh sợ hãi, nên chỉ đánh gãy tay, tôi.....” 
Cô còn chưa dứt lời mà đã bị Quý Diệc An hung hăng túm áo, ánh mắt dữ tợn đến tột cùng. 
Quần áo bị túm lấy, miệng vết thương bị khóa nội y ma xát, giống như dùng dao đâm vào máu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-thay-tan-tinh/214713/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.