Vừa cúp điện thoại của Đường Tiếu Tiếu tôi định gọi cho Bành Uy để cậu ấy chờ ở nhà họ Triệu.
Chỉ cần của Đường Tiếu Tiếu ra khỏi nhà thì bám sát theo cô ấy.
Nhưng vừa mới chuẩn bị bấm số thì tôi chợt nhớ ra, từ sau lần trước rời khỏi bệnh viện chúng tôi vẫn chưa gặp nhau lần nào.
Lúc ấy tôi thản nhiên nói để cậu ấy tự mình lựa chọn.
Bây giờ nghĩ lại mới thấy bản thân thật ngu xuẩn.
Tốn chút tiền tìm hai người phụ nữ, thằng nhóc đó còn không hí hửng đi cùng tôi à.
Không giống như bây giờ một người làm việc cũng không có.
Thở dài một hơi, tôi gọi cho Ân Cầm: “Chị Ân, chị cho tôi mượn người, bây giờ tôi cần dùng.”
Ngay sau đó trên điện thoại được gửi đến một chuỗi số điện thoại và ảnh chụp tương ứng.
Hóa ra người đàn ông lúc trước cứu Lý Tuyền ở nhà máy tên là An Dã, cũng không biết đây là tên thật hay tên giả.
Tôi không chút do dự gọi cho anh ta.
Trực giác nói cho tôi biết anh ta không đơn giản, hơn nữa còn biết ý thuật, sau này có bất trắc cũng có thể cứu tôi một mạng.
An Dã thấy tôi gọi đến cũng không có gì ngạc nhiên, có lẽ Ân Cầm đã nói trước với anh ta một tiếng.
Nói cho anh ta một chút chuyện phải làm tôi liền cúp điện thoại.
Chỉ dặn dò anh ta mỗi giờ báo lại kết quả theo dõi cho tôi một lần.
Lại bố trí xong một chuyện, tôi thở dài nằm vật trên ghế, cảm thấy mệt không nói lên lời.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-thay-chia-tay/1140517/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.