Chương trước
Chương sau
Ân Cầm trong nháy mắt đột nhiên nhìn thẳng vào tôi: “Ngô Địch, tôi quả nhiên không nhìn lầm người.”
Tôi không biết lời của Ân Cầm là có ý gì, nhưng có vẻ tin tưởng tôi, nên cũng không trả lời cô ta, nghiêng người về trước, tiến lại gần cô ta, lấy điếu thuốc trong túi cô ta ra, để sát vào người cô ta rồi châm lửa.
“Đây là lần đầu tiên tôi hút một điếu thuốc của phụ nữ, mùi vị cũng không tệ lắm, phụ nữ đúng là sống tế nhị hơn đàn ông.”
Ân Cầm quay đầu chạm vào làn khói sắp dập tắt: “Nhưng đàn ông luôn tàn nhẫn hơn phụ nữ.
Cậu muốn cái gì, Ngô Địch.”
Tôi còn chưa kịp mở miệng, Ân Cầm đã lập tức cười.
“Bất kể là để cho cậu đạt được điều gì, cũng nhiều hơn so với những gì cậu có bây giờ, Ngô Địch, tôi không tin, cậu bằng lòng sống như vậy cả đời, giúp người khác ly hôn, lấy chút tiền hoa hồng.”
Cố tình chọc tức tôi? Tôi hất nhẹ tàn thuốc: “Sao vậy, tôi thấy những ngày như vậy cũng không tệ, lúc muốn làm thì làm, không muốn thì đóng cửa nghỉ ngơi, tôi đã nhìn thấy rất nhiều gái đẹp, cũng đã ngủ với vài tiểu yêu tinh, trừ khi cơ thể có chút không theo kịp, thì tôi đều thấy rất tốt.”
Khi Ân Cầm nghe tối nói đã ngủ với mấy tiểu yêu tinh, sắc mặt tái mét, rốt cuộc không nhịn được nữa.
“Ngô Địch, chị đây không muốn vòng vo với cậu nữa.
Tôi sẽ giao cho cậu một vị trí trong công ty Hải Cầm.
Sau đó cậu nhân cơ hội tiếp cận Lâm Hải, tìm bằng được tài liệu đó, có được bản tài liệu đó, tôi hoàn toàn có thể rời khỏi Lâm Hải, sống cuộc sống mà tôi muốn.

“Đây là những gì chị có thể đạt được, cái tôi hỏi là tôi có thể có được gì?”
Tôi nhìn chằm chằm điếu thuốc trên tay, thấy nó lúc sáng lúc tối, tia lửa mờ ảo nhưng chưa bao giờ tắt.
Ân Cầm im lặng hồi lâu, nhìn về phía cửa cuốn, phỏng chừng cũng lo lắng người ở bên ngoài nghi ngờ.
“Tôi có một đám côn đồ, còn có vài thùng súng.
Ngoài ra, cổ phần của Công ty Hải Cầm.
Nếu cậu muốn, tôi có thể cho cậu một ít.”
Hey, hào phóng quá nhỉ.
“Như vậy, Ân Cầm, chị không muốn vòng vo, tôi cũng không dong dài với chị nữa.

Tôi cần một nhóm côn đồ, sau đó sẽ đấu nhau với Lâm Hải, tôi không muốn còn chưa bắt đầu làm thì đã chết trong tay cô ta, về phần súng ống, tôi sẽ không chạm vào, việc phạm pháp quá rõ ràng, tôi cũng không muốn làm.
Số cổ phần chị cho tôi, khoảng bao nhiêu? “ Kỳ thật nói ra những lời này, tôi vài lần quằn quại trong lòng, bây giờ nói được ra thật sự rất dễ chịu.
Cuối cùng cũng có cơ hội quay lại, lúc trước Lâm Hải và Ân Cầm cùng bắt tay chơi tôi, cũng chê cười tôi không ít lần.
Sắc mặt Ân Cầm quả nhiên trở nên khó coi, cô ta vứt tàn thuốc đi, dùng mũi giày cao gót cẩn thận nghiền nát.
“Cậu chắc chắn như vậy, tôi sẽ đáp ứng với cậu điều đó?”
Tôi lại một lần nữa hút điếu thuốc trong tay: “Tìm tôi làm chuyện này, chị chắc đã suy nghĩ rất lâu rồi nhỉ, vừa lúc Lý Tuyền mâu thuẫn với tôi, Lâm Hải lại bị thương nặng, vậy nên mới ra tay, đúng không? “ Nhả khói thuốc ra, thuốc của cô gái này dễ ngửi hơn nhiều, nhưng lại không đủ mạnh.
Quăng điếu thuốc, dẫm nát dưới lòng bàn chân, tôi ngẩng đầu lên, nhìn khuôn mặt đen sầm của Ân Cầm: “Hơn nữa, chị làm việc tuyệt tình như vậy, còn chừa cho mình một đường lui nào không?”
Tôi nói rồi chỉ vào thân dưới mình, nơi đó đã sừng sững sau khi bị Ân Cầm kíƈɦ ŧɦíƈɦ.
Không ngờ, Ân Cầm nhìn thấy tôi như vậy, đột nhiên trực tiếp ngồi lên người tôi.
“Nếu đã không có đường lui, vậy thì rõ ràng con đường này đã đi vào ngõ cụt, tôi đồng ý điều kiện của cậu.”
Aa, người phụ nữ này, xem ra cô ta thật sự chán ghét sự khống chế của người phụ nữ Lâm Hải kia, cô ta thà rằng từ bỏ mọi thứ để thoát khỏi sự kiểm soát của cô ta.
Cũng đúng, cô ta ưu tú như vậy, làm sao lại cam tâm cuộc đời của mình bị người khác nắm trong bàn tay được.
“Được, vậy tôi đồng ý với chị, hợp tác vui vẻ.”
Nói xong tôi liền hôn lên miệng của Ân Cầm, nếu đã đã mạo hiểm, thì phải chắc chắn rằng cô ta thực sự đứng về phía tôi, để Lâm Hải không thể chấp nhận được chuyện thân thể này đã bị người khác chơi đùa.
Trong đầu nảy ra ý niệm, tôi ấn mạnh môi vào miệng cô ta, đem đầu lưỡi vào khuôn miệng cô ta, cảm nhận hơi ấm của cô ta..
Cơ thể cô ta cứng lại trong giây lát, sau đó liền thả lỏng, bắt đầu chủ động đáp lại tôi.
Xoay người một cái, tôi đè cô ta trên ghế sofa, buông miệng cô ta ra, bắt đầu xé rách quần áo của cô ta.
“Cậu làm gì mà vội vàng vậy?”
Ân Cầm hờn dỗi, muốn từ chối, làm tôi bắt đầu nghi ngờ lần hợp tác này, rốt cuộc ai là mới người chịu thiệt? Cuối cùng thì từng cúc áo của cô ta cũng cởi ra, thấy được dáng ngực hoàn hảo của cô ta, không ngờ thật sự có một ngày, lại có thể xoa bóp như thế này.
Tôi đưa tay ra bóp thật chặt rồi thè lưỡi liếm khe giữa hai ngực, căn bản không thèm trả lời cô ta.
Cũng may, cô ta hẳn là được Lâm Hải thường xuyên dạy dỗ, cơ thể phản ứng rất nhanh, đợi tôi cởi váy dài của cô ta ra, tiểu huyệt giữa hai chân đã ngập nước rồi.

Một ngón tay không lưu tình chút nào đẩy vào, thỏa mãn nghe tiếng rên của cô ta.
“Trước đây, cô ta có phải cũng chơi chị như thế này không?”
Tôi cười, tôi thực sự tò mò về tư thế trên giường của Lâm Hải và Ân Cầm, ngoài việc nghịch ngón tay, họ còn có thể dùng cái gì nữa, miệng? Ngón tay tôi cảm nhận được vách tường thịt đột nhiên co rút lại: “Đừng nhắc tới cô ta.”
Ân Cầm nói với giọng không mạnh như mệnh lệnh, cùng lắm là một lời yêu cầu.
Đôi mắt cô ta như mờ sương, đôi má ửng hồng, lông mày hơi nhăn lại, như thể tôi đang bắt nạt cô ta.
Tuy nhiên, thế này, thực làm cho người ta dễ nổi lên du͙ƈ vọиɠ muốn bắt nạt.
Chỉ nghĩ về điều đó, tôi đã duỗi một ngón tay khác vào, có lẽ ngón tay của đàn ông thô hơn của phụ nữ, ngay khi đi vào, tôi cảm thấy cơ thể của Ân Cầm bắt đầu không ngừng vặn vẹo, đùi cô ta cũng không chịu nổi cọ xát vào nhau.
Cô ta còn tự nhiên đưa tay vuốt ve bầu ngực, ra sức nắn bóp da thịt mềm mại thành nhiều hình dạng.
Thực sự hấp dẫn người ta, nuốt nước bọt, tôi rốt cuộc không thể chịu đựng được nữa, dùng sức co giật các ngón tay của mình.
Những tiếng rêи ɾỉ triền miên vang lên, Ân Cầm vốn thường lạnh lùng giờ giống như một con mèo không ăn được thịt đang cuốn người dưới người tôi.
Tôi vốn không muốn chơi theo cách này, nói trắng ra, với cô ta chỉ là quan hệ hợp tác.
Tuy nhiên, Lâm Hải đã dạy dỗ cô ta thật sự hoàn mỹ, nhìn bộ dạng thống khổ không nhịn nổi của cô ta, thật làm cho người ta mê muội.
“Cầm Nhi, nói cho tôi biết, phụ nữ làm và đàn ông làm thì có gì khác nhau?”
Tôi một mặt giật giật ngón tay một mặt ghé vào tai Ân Cầm, nhẹ nhàng nói.
Thân thể cô ta cứng đờ trong chốc lát, sau đó lại trợn mắt, ánh mắt nhanh chóng lấy lại tinh thần: “Tôi đã nói rồi, đừng nhắc tới cô ta.”
“Không nhắc tới ai?”
Tôi cố ý chọc giận cô ta, thấy bộ dạng phẫn nộ mà phải nhượng bộ, thật thú vị.
Ân Cầm từ chối không chịu nói ra, tôi thuận thế rút ngón tay ra, sau đó rút ngón trỏ và ngón giữa ra trước mắt cô ta, chất nhầy màu trắng bị kéo thành tơ rơi xuống mặt cô ta.
Nhìn thấy khuôn mặt ấy hơi đỏ lên, nhưng ánh mắt càng trở nên cố chấp, cơn nghiện trong lòng tôi đã bị cô ta khơi dậy.
“Cầm Nhi, đã lâu không chơi phụ nữ, hôm nay vì chị, tôi nhất định phải biểu hiện tốt, dù sao…” Nói rồi tôi đứng thẳng người, trực tiếp xuyên qua thân thể của cô ta, nghe thấy tiếng rên bên dưới, tôi nở nụ cười hài lòng, rồi nói thêm vào tai cô ta.
“Dù sao là chị cũng đã lâu không chơi cùng đàn ông rồi nhỉ??”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.