Nhờ Lý Tuyền khuyên nhủ, cô gái kia đã chịu vào phòng tắm để tắm rửa, còn ông cụ vẫn tức giận với chúng tôi nên ngồi ở đầu còn lại của ghế bành, không muốn nói chuyện.
“Uy Tử, cậu đi kiếm ít đồ ăn về đây đi, để họ nghỉ ngơi cho khỏe đã.”
Tôi biết bây giờ là tình thế cấp bách, nếu họ chịu làm chứng càng sớm thì phần thắng của chúng tôi càng nhiều, nhưng tôi không muốn ép buộc đối phương.
Họ cũng là những người vô tội, không có nghĩa vụ phải hi sinh vì ai.
“Ông ơi, ông cũng không muốn Nhân Nhân cứ thế này mãi đúng không ạ.
Cháu biết ông oán hận chúng cháu, nhưng bây giờ, nếu không giải quyết chuyện này đến nơi đến chốn thì Nhân Nhân sẽ hoàn toàn vứt bỏ chính bản thân luôn.”
Thấy Nhân Nhân không có ở đây, Lý Tuyền nắm bắt cơ hội này để khuyên ông cụ.
Nhưng ông cụ không chịu để ý tới chị ấy: “Tóm lại, đợi Nhân Nhân ra rồi tôi sẽ đưa nó đi.”
“Nào nào nào, chị Tuyền.”
Đúng vào lúc này, Uy Tử ở bên cạnh tôi đột nhiên gọi Lý Tuyền.
“Cậu làm cái gì thế?”
Tôi sững người, Lý Tuyền đang làm việc của chị ấy, cậu ấy hô hào cái gì.
“Ha, em nghĩ ra một chiêu rất hay.”
Uy Tử nháy mắt với tôi, sau đó cứ thế lôi Lý Tuyền qua một bên.
Chậc, chiêu gì hay mà phải nói sau lưng tôi thế! Thôi vậy, rảnh đâu mà quan tâm tới Uy Tử.
Tôi đang định tiến về phía ông cụ, xin lỗi rồi khuyên nhủ thêm thì cửa phòng tắm đột ngột bật mở,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-thay-chia-tay/1140476/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.