Không biết phải quay lưng lại nhịn Ân Cầm bao lâu, cuối cùng tiếng “anh yêu” dày dò người ta kia cũng kết thúc. Tôi cảm giác đầu mình như muốn nổ tung, suýt chút thì không nghe thấy tiếng Ân Cầm gội tôi: “Ôi, Tiểu Ngô à, tôi có chút việc phải ra ngoài một lát, mấy bộ áo ngực này còn có mấy kiểu nữa, để Na Na vào thử nhé, cậu phụ trách chụp ảnh lại, tôi về sẽ xem đó.” Nghe giọng điệu Ân Cầm đột nhiên trở nên nghiêm túc đàng hoàng, những ảo tưởng trong đầu tôi cũng lập tức biến mất không ít. Cô ta lại muốn ra ngoài gặp tình nhân rồi, tôi phải nghĩ cách cùng ra ngoài. “Vâng thưa giám đốc Ân.” Tôi bình tĩnh cúi đầu, nghe thấy âm thanh kéo khóa chói tai, Ân Cầm đã che lại cảnh sắc trước ngực, vừa đi ra ngoài vừa đặt chiếc áo ngực màu đỏ vừa mặc ban nãy vẫn còn hơi ấm vào tay tôi. Tôi nhịn không được run lên, tay cứng đờ lại, người phụ nữ này, thật sự không biết hành động này của mình có sức sát thương lớn đến mức nào ư? Cửa văn phòng bị kéo ra, cuối cùng cũng không còn mùi hương khiến người ta như ngạt thở kia, tôi như cạn kiệt sức lực mà ngã xuống ghế sô pha. “Ân Cầm à Ân Cầm, người đàn ông nào mà may mắn như vậy, vậy mà hết lần này đến lần khác có được cô.” Tôi thầm than, trong đầu thầm tính toán làm sao đối phó với Na Na được phái tới trông tôi chằm chằm kia. Ân Cầm lăn lộn lâu ngày trong thương trường, không có khả năng dễ dàng cho tôi đi cùng để gặp mặt tình nhân của cô ta, cô ta không tin Na Na, cũng không tin tưởng tôi. Chỉ là, chỉ cần nghĩ ra cách bắt kịp cô ta, tôi sẽ có thể tra được tung tích người đàn ông kia. “Anh Ngô Địch, anh muốn để người ta mặc bộ trong tay anh trước sao?” Một đôi tay mềm mịn đặt lên ngực tôi, người phụ nữ đói khát này vậy mà lại trực tiếp chuyển hướng, đùi vắt lên người tôi. Túp lều nhỏ do bị Ân Cầm khiêu khích còn chưa hạ xuống, dường như Na Na lại không hề phát hiện, vẫn cứ áp càng lúc càng sát cặp mông vừa tròn vừa vểnh của cô ta. “Phù…” Tôi hít sâu một hơi, vội vàng ôm lấy cái eo của yêu tinh nhỏ này. “Đây là công ty, Na Na, đừng như vậy.” Na Na lại càng uốn éo vòng eo một cách kịch liệt, cọ đến độ hơi nóng trong người anh em của tôi cũng sắp phun trào ra. “Anh Ngô Địch à, ở đây đâu còn ai, anh đừng giả vờ nữa, anh xem chỗ này của anh cứng như là cây gậy sắt rồi này.” Na Na nói rồi bèn kéo khóa kéo quần tây của tôi, vươn tay vào vuốt ve lên xuống. Hô hấp của tôi ngày càng dồn dập, nhiều lần bị cô ta trêu chọc, thân trên trần trụi của Ân Cầm trước đó lại hiện lên trong đầu tôi.
Tôi thậm chí có thể nghe được tiếng cô ta gọi tôi là “anh yêu”, nằm dưới thân tôi bị tôi cưỡi đến run rẩy, liên tục cầu xin tôi tha thứ. “Gọi tôi đi, mau, gọi tôi.” Tôi cũng không nhịn nữa, buông vòng eo của Na Na ra, đặt tay lên hai ngọn núi trước ngực cô, hung hăng chà đạp thứ mềm mại trước ngực cô qua một lớp lụa mỏng. Cô ta cũng mặc màu đen, loại lụa mỏng giống như Ân Cầm, tôi nhắm mắt, cảm thấy như là chính Ân Cầm đang ngồi trên người tôi. “Anh Ngô Địch à.” Âm thanh nũng nịu kia lại vang lên, tôi thoát vai ngay lập tức. “Gọi tôi là anh yêu, mặc chiếc áo ngực đỏ này vào đi.” Giọng tôi hơi khàn khàn, thật sự là đã bị kìm nén đến mức sắp nội thương, còn không phát tiết ra nữa thì sớm muộn gì tôi cũng chết vì kìm nén. Cũng may Na Na rất phối hợp, cô ta nghe lời cởϊ áσ ra, mặc vào bộ áo ngực mà Ân Cầm vừa mặc kia, trên đó còn vương lại mùa hương của Ân Cầm. “Anh yêu à, thế này đã được chưa anh?” Na Na cắn môi, từ từ lại gần cổ tôi, nhẹ nhàng cắn lên đó một cái. Tôi cũng không khống chế được cảm xúc cuộn trào, đè cô ta xuống ghế sô pha ngay lập tức, vén chiếc váy ngắn của cô ấy lên. Bên trong vậy mà là qυầи ɭóŧ ren màu đen, mắt tôi đỏ lên, kéo tuột xuống, nâng súng đâm vào. “A, anh yêu à, anh lợi hại quá.” Na Na vô cùng lẳng lơ, không biết có phải là chơi cùng đàn ông nhiều quá hay không, bên dưới đã ẩm ướt đến không còn hình dáng, tôi còn chưa bắt đầu động cô ta đã vểnh mông dùng sức đẩy về phía sau, vào từ phía sau mà còn có thể thuần thục như vậy, đúng là tài xế lão luyện. Vừa nhún một cái, tôi hơi tỉnh táo lại, vội vàng nắm eo cô ta muốn rút ra. “Đợi đã, tôi đeo bao.” Đương nhiên không có khả năng nửa đường bỏ chạy, nếu bỏ chạy sau này lại thêm một kẻ thù trong công ty. Thế nhưng biện pháp phòng hộ cần thiết vẫn phải làm, loại phụ nữ không biết đã ngủ với bao nhiêu đàn ông này, lỡ như một lần manh động lại bị cô ta lây bệnh cho thì có kiếm được bao nhiêu tiền cũng uổng công. Nhưng không ngờ rằng người phụ nữ này có thể là đang cao hứng, bị tôi làm cho sướng, không chịu thả tôi ra. “Anh yêu à, xin anh đấy, muốn em đi, làm chết em đi, đừng đi ra, cứ làm như vậy, sướng hơn…” Na Na vừa uốn éo diêm dúa, trong miệng thì liên tục rêи ɾỉ, thấy tôi không phản ứng còn xoay người đẩy ngã tôi, trực tiếp cưỡi lên người tôi.
Cô ta nằm trên người tôi, bầu sữa bị áo ngực đỏ bao quanh lắc lư tới lui trước mặt tôi. Mùi hương trên người Ân Cầm chậm rãi bao quanh tôi, lý trí bắt đầu bị tìиɦ ɖu͙ƈ kéo đi. Chết tiệt, đã đưa tới cửa vậy mà còn không làm thì tôi cũng không phải là đàn ông nữa. “Hừ, tự nhún đi!” Tôi trừng mắt, trực tiếp vươn tay bắt lấy thứ mềm mại bên trong chiếc áo ngực rồi dùng sức xoa bóp, trong tưởng tượng của tôi đây chính là ngực Ân Cầm, cô ta đang lên xuống trên người tôi, tựa như người đàn bà phóng túng. “Anh yêu à, a, anh yêu.” Âm thanh rêи ɾỉ của Na Na vào tai tôi biến thành giọng điệu dịu dàng của Ân Cầm khi trả lời điện thoại, bên dưới ngày càng căng cứng, đung đưa như gãi ngứa kia không thỏa mãn được tôi. Tôi áp đảo Na Na dưới thân mình một lần nữa, túm lấy chân cô gập lại rồi đè xuống, tách rộng ra nhất, tiện cho tôi chuyển động càng nhanh hơn. Thật sự quá sướng, tôi nhận bao nhiêu nhiệm vụ như vậy, đây là lần đầu tiên tôi suýt chút nữa chìm đắm trong tìиɦ ɖu͙ƈ của mình. Bởi vì, trong đầu nghĩ đến thân thể của người phụ nữ Ân Cầm kia, quá dễ khiến người ta mê muội. Cuối cùng trong quá trình chạy nước rút càng lúc càng nhanh, tôi đã phát tiết ra, khuôn mặt Ân Cầm trong tưởng tượng cũng dính đầy tϊиɦ ɖϊƈh͙ của tôi. Thế nhưng trở lại hiện thực lại là khuôn mặt đỏ bừng của Na Na sau khi cao trào. “Anh yêu à, anh giỏi quá, khó trách chị Ân không cho anh đi cùng, tình nhân của chị ấy mà thấy nhất định sẽ ghen mất.” Tôi đột nhiên nhớ đến mục đích đến đây, trong đầu xoẹt qua mấy ý nghĩ, sau đó bắt đầu diễn kịch. “Sao có thể, phụ nữ xuất sắc như giám đốc Ân tìm bừa một tình nhân cũng tốt hơn tôi rất nhiều.” Tôi trầm giọng, bên dưới cố ý giật giật trong cơ thể Na Na, cơ thể vừa mới trải qua cao trào của cô ta hiển nhiên không chịu nổi, từ từ nhắm mắt rên lên một tiếng, hai chân tự động tách ra, đung đưa tới lui, lại bắt đầu động tình rồi. “Anh Ngô Địch, anh ta nhất định không lợi hại như anh, anh là người đàn ông làm được nhất trong những người tôi từng gặp.” Na Na cố ý nhấn mạnh chữ “làm”, vẻ mặt vô cùng dâʍ đãиɠ. Tuy rằng tôi hoàn toàn có sức làm thêm một lần, hiện tại điều quan trọng nhất là lấy được tin tức từ chỗ Na Na. “Chẳng lẽ em đã gặp người đàn ông của giám đốc Ân rồi, nếu không thì làm sao em lại biết rõ như vậy, không phải là em đang dỗ dành tôi đó chứ?”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]