Vực dậy tinh thần đến công ty, vẫn là áo vest giày da kính đen.
Nếu hôm qua đã ăn mặc như vậy sau này tôi sẽ không thay đổi nữa.
Muốn tìm được bằng chứng tốt nhất là khiến bản thân ở công ty không có cảm giác tồn tại.
Chỉ là còn chưa vào đến phòng tôi đã bị chặn đường.
“Anh Địch đến sớm vậy à.”
Na Na hôm nay mặc bộ đồ lụa mỏng màu đen khoét cổ, váy ngắn bên dưới vừa vặn dài đến mông.
Không biết trời lạnh như vậy, mặc thế này ra ngoài có thể kiên trì được mấy giây.
Cô ta đi đôi giày cao gót đỏ bước về phía tôi, yêu mị không nói lên lời.
Nghe nói xem nhiều người đẹp thì có thể kéo dài tuổi thọ, chỉ là ngày nào cũng nhìn Na Na như vậy, sớm hay muộn tôi cũng có ngày dục hỏa đốt người.
Tôi nuốt một ngụm nước miếng, cười cười với cô ta: “Cô cũng đến sớm thế, giám đốc Ân đã đến chưa?”
“Vẫn chưa, nhưng mà tôi đã giúp anh pha trà mà giám đốc Ân thích uống nhất rồi, anh muốn thưởng gì cho tôi đây?”
Nói xong Na Na ôm lấy cổ tôi, lá gan cô ta cũng lớn thật, đang ở công ty đấy.
“Thế tối nay tôi mời cô ăn cơm nhé?”
Thứ nhất là thực sự chịu không được cô ta quyến rũ, thứ hai là tôi cũng muốn moi chuyện của Ân Cầm từ miệng cô ta nên tôi thuận theo, hẹn cô ta ra ngoài.
“Được, tôi đợi anh tan tầm nhé.”
Nói xong cô ta nhẹ nhàng hôn một cái lên môi tôi, đôi môi mềm mại kia thật khiến người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-thay-chia-tay/1140452/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.