Chương trước
Chương sau
Khi gặp lại Lâm Lộ Lộ, cô ta đã trang điểm tỉ mỉ, đi một đôi giày cao gót, mặc một chiếc váy voan liền, để lộ đôi chân dài miên man trắng nõn, khác biệt so với hôm qua là hôm nay cô lại đeo kính râm, như thể sợ người khác nhận ra.
“Anh đến muộn, nói đi muốn phạt như thế nào?”
Nhìn thấy tôi xuống xe, cô ta chạy tới ôm cổ tôi, giống như một đôi tình nhân đang yêu nhau cuồng nhiệt.
Cảm nhận được sự mềm mại ở trước ngực cô ấy, cả người tôi lại đờ ra.
“Vậy phạt anh hầu hạ em đêm nay.”
Tôi cười gian, nhéo má cô ấy, ôm cô ấy đến ghế lái phụ, xe mui trần có điểm này thật là thuận tiện.
Trên đường đi, ngồi trên xe sờ mó Lâm Lộ Lộ, còn kéo tay tôi đặt lên đùi cô ấy, người phóng khoáng như tôi cũng thấy chút ngại ngùng.
Khi lái xe cũng lơ đãng, trong lòng ngứa ngáy, có một lần suýt nữa thì vượt đèn đỏ.
Quan trọng là … nhiệm vụ, nhiệm vụ, tôi hít sâu một hơi, đưa Lâm Lộ Lộ đến phòng đã đặt trước, sở dĩ hẹn ở tòa nhà trung tâm bởi vì chỗ này tôi rất quen thuộc, camera cũng đã lắp đặt sẵn rồi.
“Anh thật xấu xa, đã nói đi ăn trước mà lại đến thẳng khách sạn?”
Lâm Lộ Lộ vòng tay ôm cổ tôi nũng nịu.
“Vận động trước, chút nữa sẽ ăn được nhiều, anh mời em ăn gà được không?”
“Đáng ghét!”
Dù sao cũng đã đặt camera rồi, tôi cũng không do dự đặt Lâm Lộ xuống giường.
Màn dạo đầu là cần thiết, hôn càng là thêu hoa dệt gấm thêm, đây đêu là chứng cứ chứng minh Lâm Lộ Lộ nɠɵạı ŧìиɦ.
Dù sao đối với một người phụ nữ mà nói, cho dù là kỹ nữ có thể bán rẻ thân thể, nhưng nếu là người đàn ông mà họ không yêu thì họ sẽ không hôn.
“Ngô Địch, anh chỉ muốn chơi đùa với em, hay là muốn yêu nghiêm túc?”
Ngay khi tôi đang hứng thú, Lâm Lộ Lộ lại điềm nhiên dịch mông, tránh khỏi sự tấn công của tôi.
Cô ta thật biết chọn đúng lúc, lúc này đa phần đàn ông đều không cưỡng lại được sự mê hoặc, nhất định sẽ thuận theo lời của Lâm Lộ Lộ mà trả lời.
Nhưng tôi không giống bọn họ, kể cả ở trên giường, tôi cũng không để bản thân bị mất tự chủ, vì thế tôi liền dừng hành động, nhìn thẳng Lâm Lộ Lộ, cười hỏi: “Vậy còn em?”
“Thực ra khi anh giúp em ở khách sạn, em đã thích anh rồi, vì thế em mới hỏi anh, có phải nghiêm túc với em…..Thật ra cũng không có gì, nếu anh chỉ muốn chơi đùa với em, vậy coi như em lấy thân báo đáp, em không hối hận.”
Khi nói, cô ta nghiêng đầu qua một bên tránh ánh mắt của tôi, đôi mắt cũng ầng ậc nước.
Cô ta diễn rất tốt, nhưng tôi cũng đâu có kém.

Cúi đầu, hôn nhẹ lên đôi môi của Lâm Lộ Lộ, tôi cười nhẹ nói sao có thể như thế chứ? Anh sắp bị em mê hoặc rồi, thật ra anh vừa muốn nói, nếu ở công ty hiện tại không vui vẻ, em hoàn toàn có thể cân nhắc tới chỗ anh, hiện tại ba anh cũng đang muốn lăng xê một hai người mới, anh thấy em không hề kém những minh tinh kia, hơn nữa như vậy chúng ta còn có thể thường xuyên ở cạnh nhau.
“Có nổi tiếng hay không, không quan trọng, em chỉ muốn được ở bên anh nhiều hơn.”
Cô ta ôm cổ, cả người quấn chặt lấy tôi, tôi nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng cô ấy, miệng thì nói những lời tình ý đầy ngọt ngào, Lâm Lộ Lộ diễn rất nhập vai, tôi có chút sốt ruột, nếu cứ tình cảm như thế này, vậy cảnh giường chiếu làm sao đây? Nhưng tôi không ngờ Lâm Lộ Lộ lại chủ động như vậy.
Cô ta lùi xuống dưới, cởi bỏ những thứ đang trói buộc dưới thân tôi, mở miệng ngậm vào.
Giây phút đó, tôi thấy mình như lên thiên đường.
Thật ra Lâm Lộ Lộ cũng ở trong thế giới hỗn tạp này lâu rồi, theo lý mà nói thì không dễ bị lừa như vậy, nhưng từ trước đã được ông Trương bảo vệ quá cẩn thận, rất ít khi tiếp xúc với xã hội thực tế, vả lại cô ta cũng rất tự tin vào vẻ đẹp của mình.
Vì thế, tôi dễ dàng có được cô ta.
Say mê đến nửa đêm, Lâm Lộ Lộ vô cùng nhiệt tình, dùng đủ các kỹ năng tư thế, sau đó tôi đi tắm, cả người có chút hoa mắt chóng mặt, suýt nữa đã ngã trong nhà tắm rồi.
Những cô gái trong thế giới hỗn tạp này, đúng là có quá nhiều thủ đoạn.
Đêm muộn, khuôn mặt xinh đẹp của Lâm Lộ Lộ vùi trong gối, cô ấy cũng bị tôi làm đủ rồi, để đạt được cơ hội nổi tiếng nên bất chấp thủ đoạn, cơ thể chẳng qua chỉ là thứ giao dịch, đáng tiếc cuối cùng lại trở thành đồ chơi của kẻ khác.
Tôi thở dài, ngồi cạnh giường châm điếu thuốc, rồi gửi video đã quay cho ông Trương.
Ra khỏi khách sạn chưa xa thì điện thoại kêu, một khoản tiền đã được chuyển vào tài khoản.
Một nhiệm vụ nữa được hoàn thành, tôi thở phào một tiếng, tiếp theo chưa nghĩ đến kiếm tiền, tìm Lý Tuyền về rồi tính tiếp.
Càng nghĩ lại càng lo lắng, lúc đó chị ấy đi vội như vậy, không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Trả xe lại ở dưới nhà của chủ cho thuê, cảm thấy có chút buồn chán, đột nhiên muốn uống chút rượu rồi về nhà ngủ một giấc thoải mái.
Cùng với Lâm Lộ Lộ cả nửa đêm, thể lực tiêu hao không ít, tôi gọi cho Bành Uy, gọi cậu ta ra ngoài ăn chút gì đó rồi nói chuyện của Lý Tuyền luôn.
Không dám hẹn cậu ta ở phố đồ nướng, sợ Lâm Lộ Lộ sẽ đến đó tìm, sau đó quyết định hẹn nhau ở chợ đêm sau khu trường đại học.
Chỗ tôi cách đó không xa lắm, nhà Bành Uy cũng ngay bên cạnh, tôi cũng không gọi xe, chuẩn bị đi bộ đến, nói không chừng còn có thể gặp Bành Uy trên đường.
Nhưng khi đi vào một ngõ nhỏ, tôi đột nhiên thấy có chút kỳ lạ.
Trong góc có hai tên đang hút thuốc, vừa hút vừa nhìn tôi, lúc đầu thì tôi cũng không để ý lắm, nhưng vừa đi được vài bước, lại thấy mấy tên nữa đứng ven đường, lúc này thì tôi thấy có gì đó không ổn rồi.
Vì ánh mắt của chúng rất hung dữ, từ đầu đã nhìn chằm chằm tôi, giống như là đang đứng chờ tôi, lúc dó tôi còn nghĩ không phải gặp cướp rồi chứ? Nếu là cướp thì tôi đưa điện thoại và hơn một nghìn này cho chúng, chỉ cần không làm thương tôi là được.
Bước thêm mấy chục mét nữa, thì có hai tên bước ra chắn đường, đằng sau mấy tên nữa cũng bước lên vây quanh tôi.
“Người anh em, hỏi đường chút được không?”

Tên lên tiếng nhìn khoảng hơn ba mươi tuổi, xem ra là tên cầm đầu, nhưng ăn mặc rất đẹp trông không giống dân trộm cướp “Đừng hỏi đường làm gì, có chuyện gì cứ nói thẳng đi.”
Tôi cũng chẳng sợ, đã thế này rồi, xem rốt cuộc là có chuyện gì, bọn chúng cũng chẳng thể gϊếŧ tôi được.
“Được, vậy chúng ta vào thẳng vấn đề, mày là Ngô Địch đúng không? Quen Lý Tuyền đúng không? Cô ta đang ở đâu?”
Nghe hắn hỏi như vậy, trong lòng có chút hồi hộp, Lý Tuyền chưa đi được bao lâu, đã có người tới tìm rồi, rốt cuộc chị ta làm ra cái chuyện gì mà bọn chúng phải lùng sục tìm thế này.
Điều khiến tôi lo lắng là, bọn chúng biết rõ tôi tên gì, còn biết quan hệ của tôi và Lý Tuyền.
Rất nhiều bạn đại học còn không biết chúng tôi quen nhau, chứ nói gì đến người lạ, nghĩ đi nghĩ lại tôi có chút sợ hãi.
“Quen thì đúng là có quen, nhưng anh hỏi tôi chị ấy đâu, vậy tôi chỉ có thể nói tôi không biết, thật sự không biết, cả ngày nay tôi đều không gọi được cho chị ấy, nếu anh quen thì gọi thử cho chị ấy xem sao.”
Tên đó cười haha, lắc lắc đầu nói không tin, người khác không biết Lý Tuyền ở đâu, mày sao có thể không biết? Người anh em, nói cho tao biết cô ta ở đâu, đưa tao đi tìm cô ta, hôm nay chúng ta không có việc gì cả, nếu không nói, vậy thì không chắc chắn không xảy ra chuyện gì.
“Anh đang uy hiếp tôi à?”
Tôi nheo mắt nhìn hắn, hắn gật gật đầu, nói phải, tao chính là đang uy hiếp mày đấy.
“Vậy thì ngại quá, tôi rất ghét bị người khác uy hiếp tôi, Lý Tuyền ở đâu tôi thật sự không biết, mấy người không tin thì tôi cũng chịu.”
“Không sao, tao có cách để mày biết.”
Tôi còn chưa kịp phản ứng, hắn ta nói xong liền đạp tôi một phát vào bụng.
Cú đạp này rất mạnh khiến tôi ôm bụng không đứng dậy nỏi.
Nhưng đám người này không cho tôi cơ hội để thở chứ đừng nói là đánh trả lại, cùng lúc bảy tám tên lao vào đánh, tôi căn bản không thể phản kháng, chỉ có thể cuộn người nằm dưới đất.
Thật ra lúc đó tôi vẫn nghĩ đến cơ hội đánh trả, thậm chí tôi còn cho mình là đại hiệp tuyệt thế bay lên dùng Như Lai thần chưởng gϊếŧ chết lũ cặn bã này, nhưng lại bị chúng đánh đến không ngóc đầu lên được.
Đám người này coi tôi là bao cát, đánh liên tục, nhưng chúng cũng không ra đòn chí mạng.
Sau đó tên cầm đầu kéo tôi dậy, hỏi tôi phục chưa? Có chịu nói Lý Tuyền ở đâu không? Tôi nói phục rồi, đại ca, các anh thật lợi hại? Có thể cho tôi biết nên xưng hô với anh thế nào không? Tên đó cười cười, nói sao, mày muốn trả thù tao? Tôi nói không, tôi chỉ muốn biết hôm nay tôi đã bị ai đánh bại, sau này tôi sẽ ghi nhớ.
“Mày không cần biết tao là ai, nói cho tao biết Lý Tuyền đang ở đâu, nghe rõ chưa? Nếu không nói, hôm nay mày cũng không cần đi nữa.”
Tôi nghe xong liền phát hoảng, nói thật, tôi hoàn toàn không ngờ sự việc lại nghiêm trọng như vậy.
Nghiến răng nghiến lợi chửi Lý Tuyền đáng chết, con đàn bà ngu ngốc này đã làm ra chuyện gì không biết? Có chút tuyệt vọng, tôi nghĩ, thực sự không xong thì sẽ nói? Nhưng nói ra cũng không để làm gì, tôi nói Lý Tuyền ở PhuKet chúng có tin không? Chắc chắn chúng nghĩ là tôi nói dối.
“Vậy thì không được, anh Địch của tôi còn phải cùng tôi đi uống rượu, có thể đi cùng các người sao?”
Ngay lúc này, đột nhiên nghe được giọng nói cứu tinh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.