Cô gái nào thời niên thiếu cũng sẽ có một loại tình cảm đặc biệt có cái tên rất đẹp là mối tình đầu. Mối tình đầu trong trí nhớ của Thẩm Thiển là khi đã là một người trưởng thành, vừa chuẩn bị bôn ba. Nhưng mà cho dù tuổi đã khá lớn nhưng với cô vẫn là mối tình đầu.
Thẩm Thiển chưa bao giờ phủ nhận mình nông cạn, quả thật, cô đã vì vẻ ngoài của Tần Hạo kia mà nhất kiến chung tình. Tuy rằng mới gặp đã phải uống một ngụm nước bẩn, nhưng trong ấn tượng của cô con mắt cười khuynh thành dưới tán dù đen kia từ đó về sau chẳng thể nào quên đi được.
Thế nhưng cậu thiếu niên này lại không hề biết thương hương tiếc ngọc, thấy Thẩm Thiển đội cơn mưa to tầm tã cũng không kêu cô qua trú dưới dù của cậu ta, mà chỉ hỏi ngược lại một câu, "Cậu nói ai là chuột?"
Đến nay Thẩm Thiển vẫn còn canh cánh trong lòng câu đầu tiên Tần Hạo nói với cô này, một người như cô nếu không bởi vì gặp phải cậu ta thì làm gì mà phải bi thảm đội cơn mưa to tầm tã như vậy, chẳng qua chỉ là gọi đại một cái biệt danh thôi mà lại lập tức chỉ trích cô? Bụng dạ hẹp hòi quá vậy, đáng khinh.
Ghi hận trong lòng, Thẩm Thiển từ đó trong một tháng gặp nhau chỉ gọi Tần Hạo là Chuột nhắt.
Tần Hạo nghe Thẩm Thiển nhắc đến chuyện nước miếng đó thì đầu tiên là mặt không hiểu sao lại đỏ ửng, sau khi nhớ lại chuyện cũ thì lại trắng bệch. Về chuyện nước miếng đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-sy-thu-y-khong-don-gian/106142/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.