🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mùa hè thịt ẩn thịt hiện vẫn tiếp tục trôi qua, giữa trưa mặt trời đứng bóng Thẩm Thiển lại phải đi làm, kỳ thật cô rất muốn bữa trưa không về, tuy rằng bệnh viện không có căn tin nhưng lại có một đường dây nóng đặc biệt có thể dùng để đặt cơm hộp. Bình thường bác sĩ thú y đi làm khoảng giờ trưa đều đặt cơm giải quyết một bữa còn Thẩm Thiển thì lại chọn giữa trưa nắng gắt đi chợ mua đồ ăn về tiểu khu Giang Hạ nấu cơm. Cũng chẳng có cách nào khác, trong nhà có hai chó một người đang đợi cô, nếu cô không đi nấu cơm thì bọn họ sẽ không có cơm mà ăn.

Lý Mỹ Lệ thấy Thẩm Thiển tận tụy như vậy thì không khỏi khó chịu, "Cậu cố gắng như vậy làm gì?"

Thẩm Thiển đang thu dọn túi, chuẩn bị đi chợ mua đồ ăn về nhà vừa liếc cô một cái, "Cậu không hiểu cái gì là ăn của người ta thì nói chuyện phải mềm mỏng à."

"Mình thấy không phải vậy, là cậu đau lòng cho mỹ nam trong biệt thự kia thì có? Không nỡ để người ta chịu đói chứ gì?" Lý Mỹ Lệ liếc mắt châm chọc. Thẩm Thiển cũng lườm lại một cái, lười đáp trả cô nàng, tiếp tục thu dọn đồ của mình xong liền xách túi đi khỏi.

"Im lặng chính là thừa nhận?" Lý Mỹ Lệ chu miệng lên, "Ui cha, mẫu nam sinh cậu thích vẫn không thay đổi nhỉ, năm đó chịu đau khổ còn chưa đủ nhiều sao?"

Thẩm Thiển quay đầu giận dữ trợn mắt, "Lý Mỹ Lệ, cậu đang cố ý chọc tức mình phải không?"

"Thẩm

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-sy-thu-y-khong-don-gian/106138/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.