“Angle, mau mở cửa ra.”
“Ngài đây tìm tôi có chuyện gì?”
Cô ả mặc mỗi chiếc áo choàng tắm, mái tóc vàng óng ả vừa được gội xong nên thỉnh thoảng lại nhỏ một vài giọt nước.
“Tôi cần tìm cô nói chuyện.”
“Anh có hứng thú với tôi rồi sao?”
Lâm Thiên Khang im lặng, ánh mắt sắc bén nhìn cô ta.
“Mà thôi, đứng đây mãi cũng không hay, anh mau vào đi.”
Lâm Thiên Khang có chút do dự nhưng nghĩ lại cần làm việc với cô ta xong rồi còn về nhanh với cô thì anh cũng bước vào.
“Đợi tôi một lát.”
10 phút sau Angle trở lại với ly trà nóng trên tay, đồ vẫn chưa thay và hình như còn cố tình thắt lỏng cái áo choàng tắm hơn khiến nó chẳng còn che chắn được bao nhiêu.
“Vậy anh tìm tôi có việc gì?”
“Cô đừng giả vờ rằng mình không gây ra chuyện gì.”
“Ồ anh nói rõ ra xem tôi không hiểu ý lắm.”
“Cô đụng tới người phụ nữ của tôi ắt phải trả giá.”
“Anh nêu giá xem.”
Cô ta cười bỡn cợt cứ như việc cô ta làm là hoàn toàn đúng.
“Angle tôi nghĩ cô nên biết điểm dừng, tôi không muốn bẩn tay với phụ nữ. Tôi biết rõ thân thế cô ra sao nhưng tin tôi đi cô sẽ không muốn đụng tới tôi đâu.”
Nói rồi Lâm Thiên Khang dùng cặp mắt chim ưng cảnh cáo cô ta.
“Anh khỏi cần lo cho tôi, chuyện tôi làm tôi sẽ tự chịu trách nhiệm được. Thứ tôi muốn mà tôi không có được thì cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-tu-khong-chay-thoat-duoc-dau/3569931/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.