Uyển Kỳ vì là lần đầu nên mọi thứ đều lựa chọn kỹ càng, cô muốn bản thân ghi được chút ít điểm trong mắt ba mẹ Trình. Nhìn cô cứ như bà cụ non, Hạo Lạc lại có chút buồn cười.
- Em cứ yên tâm đi, chắc chắn mọi thứ ba mẹ đều sẽ thích.
- Anh nói như thể anh là hai bác vậy.
- Hừm, em không tin anh gì cả. Với lại là ba mẹ, không phải hai bác, hiểu chưa?
- Dạ rồi…
- Được rồi, để anh tính tiền!
Uyển Kỳ giật lấy mấy món đồ trên tay anh tự mình muốn đi thanh toán. Cô muốn đích thân mình tự mua những món này cho Trình gia, không muốn mua một chút quà cũng phải Hạo Lạc trả tiền. Cái bộ dáng của cô hệt như kiểu “bà đây cũng có tiền mà.” Trình Hạo Lạc cũng chỉ biết cười cho qua, anh không trành giành thêm với cô mà bế Bảo Bảo đứng ra một góc để cô thanh toán rồi mới rời khỏi trung tâm thương mại.
Cả đoạn đường, ba người hết nói rồi lại cười đến híp cả mắt. Dù không nói ra nhưng chắc hẳn trong mỗi người đều có sự hạnh phúc riêng. Bọn họ đã chờ đợi 5 năm dài dòng dã mới có thể được ở bên cạnh nhau nên bây giờ họ chỉ muốn trân quý từng giây phút để có thể bù đắp cho nhau.
Chiếc xe hơi thể thao sang trọng dừng ngay trong sân lớn của Trình gia. Nhìn vẻ nguy nga lại sang trọng của căn biệt thự khiến Uyển Kỳ càng thêm áp lực. Hạ gia trước kia cũng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-trinh-dung-hong-chay-thoat-/3548901/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.