Cuối cùng chỉ nhìn thấy chăn lông xù xù động đậy vài cái, sau đó cuộc gọi video đã ngắt kết nối.
Thẩm Ám nhìn chằm chằm vào màn hình cười khẽ.
Anh mở Wechat ra liếc qua các tin nhắn khác, trong hội giao lưu thú cưng ở chợ phía Nam lần trước có người ghi lại video, sau đó mấy đoạn video ấy đã hot trên toàn giới phòng khám, một đoạn là anh lên sân khấu tự giới thiệu, một đoạn khác là anh được mời lên sân khấu “cởi quần áo”.
Mấy người trong nhóm giao lưu thú cưng đều gắn tag anh, anh chỉ trả lời qua loa vài câu rồi tắt điện thoại, tới khu nghỉ ngơi tập hít đất.
Sau khi hít được hơn một trăm hiệp lại nhận được một cuộc điện thoại, là người bạn trước đó anh đã nhờ vả, anh ta nói rằng căn nhà ở khu trung cư Đông Tân đã xử lý xong xuôi, tên mập kia sẽ dọn đi vào ngày mai.
Thẩm Ám nói lời cảm ơn, “Lúc nào mời cậu đi ăn một bữa.”
“Khách sáo quá, anh Ám.” Người ở đầu dây bên kia cười nói, “Chút việc nhỏ thôi mà.”
Từ khi chín tuổi, Thẩm Ám đã bắt đầu nhận thức được cái gì gọi là đạo lý đối nhân xử thế, anh hẹn đối phương tối mai cùng nhau ăn bữa cơm, lại hàn huyên thêm vài câu, rồi mới cúp điện thoại.
Trong diễn đàn trung tâm bảo vệ động vật có người đăng thông báo chó nhà mình bị mất tích rồi treo giải thưởng, anh giúp đỡ người đó chuyển tiếp thông báo vào vòng bạn bè và nhóm trò chuyện, đang muốn thoát ra lại thấy Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-thu-y/1055412/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.