Ngoài cổng cô nhi viện quân khu ba.
Nhóm ấu tể: "Pi pi!" "Kỉ kỉ!" "Gàooo!" "Moo~!"
Bùi Chu ôm lấy hồ ly, cười tủm tỉm phất tay tạm biệt mọi người: "Được rồi, không cần tiễn nữa! Cá chiên thiếu của tiểu phượng hoàng, ngày mai anh làm bù cho em nhé!".
Đôi cánh khép lại bên sườn của tiểu phượng hoàng hơi hơi mở ra một chút, đôi mắt đen lúng liếng ngóng nhìn Bùi Chu, thanh thúy mà "Pi" một tiếng, giống như đang nói: "Ngươi không được quên đó nha!".
Bùi Chu lại lần nữa gật đầu: "Yên tâm đi, anh sẽ không quên!"
Đại La La cũng phất phất tay, kiều thanh nói: "Cuối tuần, chị lại đến tìm các em chơi!". . Chươ𝔫g mới 𝔫hất tại ++ t𝙧ùm t𝙧u𝘆ệ𝔫.v𝔫 ++
Vì thế, mặt trời chiều ngã về tây, Bùi Chu cùng Đại La La dọc theo con đường nhỏ ở nông thôn đi về nhà.
Bùi Chu tay trái ôm nhóc hồ ly dùng cá chiên lừa gạt tới, tay phải xách theo túi đụng hộp cơm, nện bước phi thường nhẹ nhàng.
"Hì hì, tiểu gia hỏa, nhóc tên là gì vậy?"
"Về nhà muốn ăn cái gì nha? Là cá răng nhọn chiên hay là là sữa long điểu?"
"Ồ, lông mao đều có chút bẩn rồi, trở về tắm cho nhóc một lần được không nha?"
Bùi Chu vui sướng mà lảm nhảm cùng hồ ly trong lòng, thẳng đến khi đem nhóc hồ ly mang bản mặt bị làm phiền đến sống không còn gì luyến tiếc, anh mới hì hì cười...... Buông tha nó.
Bên cạnh anh Đại La La xách theo một túi đựng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-thu-y-de-nhat-de-quoc/3350380/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.